Thứ Năm, 13 tháng 12, 2012

Băng khoăng nghiêm chỉnh: Biên văn có khó?

Feb 16, 2011 9:39 AMPublicPageviews 9 27
Lưu ý: - Mọi sao chép phải ghi rõ nguồn và tác giả;
           - Nói tục chưởi bậy hông được hoan nghinh.
(Chiện dất tào lao đọc cho vui, xả chét, có thể có thật mà cũng có thể chỉ là hư cấu. Bạn đọc hông nhất thiết phải tưởng tượng si diễn nhiều, hại thận.)
   Dững băng khoăng nầy, anh biên lâu lắm dồi, hồi mới có phong trào chơi lốc: Biên văn cho người đọc, hông phẩy cho mình - có khó không nhỉ?
   Nhiều năm dồi, giờ vưỡn băng khoăng, lại đang lúc lười biên, anh lôi ra bốt đại lên đây, xem có ai có tâm trạng băng khoăng như mình hông.
***********
    Há há há,

    - Văn mầy thế nầy, chả trách chẳng tró nầu buồn đọc! Có đưa lên lốc, cũng chẳng đứa nầu nó thèm còm! Lại có mùi, lẩm cẩm bỏ mẹ!...

      - Thì tao cũng mới bốt thử lên mấy cái lốc bạn học cũ, chứ đã dám đưa đến nhà xuất bản nầu đâu…

      - Thì thế mới chết! Càng lớp cũ càng chết! Mờ còn định mang đến nhà xuất bản nầu hở Dời? Thôi thôi, con lạy bố, buồn thì bố cứ ở nhà biên nhăng cuội, dồi bốt lên mấy cái lốc liếc nhảm nhí gì cũng được, hông ai cấm bố! Lại còn định xuất bản…

      - Thế mầy bẩu tao phải mần giề giờ? Mất cả ngày cắn móng tay, mờ biên ra chẳng ai buồn đọc, chẳng có cái còm nầu cũng nản…

      - Cứ từ từ, uốn đi đã, dồi tao bày cho. Đi đâu mờ vội? Mầy còn phẩy gắn bó với mấy cái lốc liếc từ giờ đến hết đời mờ. Có chạy đằng Dời!…

      - Ừa, nầu, cạch cái! Chúc tài năng mầy thăng hoa mãi!
       ...

     Cha nầy, học cùng anh hồi chẻ.

    Giờ, hắn là nhà văn nổi tiếng Quả Đất, lan cả sang tận xứ Dìm Bà Bù Uồi mới cả xứ Khihocogay nầu xa tít.

    Hắn biên đủ thể chủng loại, từ triện ngắn triện dài, tiểu thiết cho đến phóng cả sự!

    Bất cứ vướn đề cỏn con nầu của Thế giới, dù là chán như con gián, thế mờ qua tay hắn, cũng thành chiện nóng bỏng hàng ngày.

    Hông ít gia đình mất bữa, cũng chỉ vì vợ chồng con cái, đến giờ ăn thì hông tập trung vầu chiên môn, chỉ tranh lận những vướn đề hắn đưa ra trong chiện, dồi đi đến hông thống nhất, dồi thì chia thành phe nọ phái kia, dồi thì ức nhau đến bỏ cả ăn, vợ chồng hông thèm nói chiện với nhau, hông thèm… mần... giề nhau nữa...


    Nhất là cái món triện ngắn, hay thôi dồi!

    Triện của hắn, in ra cuốn nầu, là bán hết sạch cuốn đó chỉ trong vài ngày. Nhiều khi, TV vừa đưa tin hắn mới xuất bản một tập triện ngắn hôm trước, thì hôm sau, ra hiệu sách đã thấy hết dồi. Có hiệu sách lại còn trưng biển: Đã bán hết triện của nhà văn L! - để đỡ phẩy giả nhời…

    Mờ cha nầy, ngày xưa toán còn được trung bình, chứ văn thì...

    Trong lớp có 2 thằng luôn đội sổ môn văn, là anh với hắn, thì tổng kết văn của hắn, thậm chí còn kém anh dững không phẩy mấy điểm. Thế mờ giờ…

    Biết hắn giỏi, nên anh cũng có ý tầm sư học đạo.

    Anh đã meo cho hắn mấy bài biên đầu tay, để hắn đọc từ hôm trước, dưng mờ xem ra có vẻ hông ổn…

    Chờ cho hắn cạn hẳn ly bia, có vẻ cũng đỡ bực mình về mấy chiện lẩm cẩm của anh, anh bắt đầu khai thác:

    - Văn của mầy giờ nổi tiếng quá! Tao còn nhớ ngày xưa, mầy chỉ hơn tao có toán. Mờ nghề của mầy bi giờ cũng đâu phẩy biên văn? Tao tưởng mầy chỉ suốt ngày ngồi trông hàng cho vợ...

      - Tức nhiên, văn chỉ là nghề tay trái của tao thôi! Thế mầy tưởng biên văn thì hông cần giỏi toán à? Biên văn mờ hông cần phải có đầu óc tổng hợp, phân tích, diễn giải, quy nạp… à? Văn chính là sự thể hiện của tư duy toán học đấy! Nhờ toán vững mờ giờ tao biên văn ngon lành...

      - Có mấy em xinh xinh biết tao quen mầy, nên đâm ra quý tao, yêu tao, cứ nhờ tao mua hộ triện của mầy. Nhờ văn mầy mờ tao cũng được thơm lây…, anh nịnh hắn.

    - Ơi xời ơi! Có gì đâu mầy! So với Phụng Vũ Trọng, Hoan Nguyễn Công…, thì tao đã ăn thua giề! (Bạn anh giỏi mờ khiêm tốn kinh!).

    - Thế ban nẫy, mầy bẩu tao bốt bài lên cái lốc của bạn học cũ, thì chết là chết thế nầu?

      - Chết là chết, chết thẳng cẳng, chứ còn chết thế nầu nữa! Bạn cũ bọn mình, đứa nầu chả biết ngày xưa tao với mầy học hành dư nầu! Đứa nầu chả biết ngày xưa mầy dốt văn! Trông thấy bài biên của mầy, là chúng nó cười mẹ trong bụng dồi, còn đứa nầu thèm để ý đọc nữa. Ấy là chưa kể, văn mầy còn hay triết lý lăng nhăng, sốt duột bỏ mẹ… Thời buổi nầy, người ta lo mần ăn bận dộn suốt ngày, có đọc cái giề, thì cũng phải vui vui, ly kỳ dùng dợn để giải trí, ai hơi đâu nghe mầy lên gân, triết lý. Chưa kể, nếu có triết lý hay hay, có khi chúng nó còn nghi mầy đi cóp bết ở đâu về…

    - Thế mầy bẩu tao phẩy bốt ở đâu giờ?

      - Đấy là chiện của mầy, tao hông biết. Dưng mờ văn, thì mầy phẩy tìm cách phổ biến ở môi trường nầu càng ít người biết mầy trước càng tốt. Có thế, thì người ta mới hông có sẵn ấn tượng xấu về mầy. Nhiều khi đọc văn của một ông lạ hoắc, người ta lại cho là một hiện tượng lạ, một lối biên cũng lạ…

      - Thế theo mầy, thì nên biên về cái giề?

    - Trình như mầy, mới vầu nghề, thì chỉ nên xoáy vầu dững vướn đề xã hội đang quan tâm, đang bức xúc sẵn thôi! Hay mầy biên mẹ phóng sự!? – Cái nầy đang hót…

    - Dưng mờ… phóng sự là dư nầu, tao biết đâu?...

    Thấy anh ngơ ngác như khẩu đại bác, hắn cười hề hề:

    - Bố mầy! Phóng sự là khi mầy lê la café, hóng được có sự giề dựt gưn vừa xảy ra ở đâu đó, thì mầy phóng ngay tới, nghe hơi nồi chõ được giề, thì mầy phóng về biên liền, dồi phóng mẹ lên mạng liền…

      - Àh àh…hay nhở! - Thế mầy bẩu dững sự giề xã hội đang quan tâm?

    - Mầy… ngu thật! Cái giề cũng hỏi! Đi mần nhà nước mờ cứ như trên cung dăng! Thời buổi anhtẹcnách, xứ mình cả tỉ sự đang xảy ra dập dồn, mờ mầy cũng hông thấy, hông biết! Thế thì bâu giờ mới biên nổi văn!

    - Thế mới chán. Tao thì ngứa tay muốn biên, mờ chẳng biết biên về cái giề…  

    - Thiếu giề vướn đề khai thác! Thế ở cơ quan mầy, có ông nầu yêu bà nầu hông?

    - Đầy! Chiện giề, chứ chiện anh chị yêu nhau trên cơ quan, qua mắt tao thế đếch nầu được he he!

    - Thì đấy! Sự đấy! Vướn đề tình yêu nơi công sở đấy! Tỉ như là bà giám đốc đoành phát đem lòng yêu anh nhưn viên mới vầu mần, một bà sắp về hiu tự dưng lại yêu ông thủ trưởng cũng sắp hiu… Tình yêu thì nó có kể tuổi tác, sang hèn gì đâu…

    - Dưng mờ họ yêu nhau thế nầu, có kể cho tao đâu…

    - Nói chiện với mầy, chán bỏ mẹ! Cái cốt chiện thì có dồi đới, việc của mầy là phẩy phịa ra, thêm mắm thêm muối vầu cho nó ly kỳ, loãng mạn chứ. Tỉ như đang giờ mần việc, anh chị yêu nhau bức xúc quá, kéo nhau lên gác thượng... hun nhau, dồi sếp đi tìm túm được, dồi bị đuổi việc, dồi mời nhau ra tòa, dồi cơ quan chia làm 2 phe, phe ủng hộ, phe không, dồi...

    ...?

      - Nhưng nhớ là biên thế nầu thì biên, tán thế nầu thì tán tùy mầy, bâu giờ mầy cũng phải đặt ra được vướn đề gì đó, cho người đọc phẩy trăn trở, phẩy si nghĩ, phẩy bứt rứt, phẩy muốn tìm người để tranh lận, thậm chí mần cho họ bực mình lên, sôi máu lên cũng được… Đại loại như là: Có nên yêu đương trên công sở? Dững mối tình công sở đưa ta đi đâu về đâu? Tình yêu công sở có thật là có hại như người ta vẫn nghĩ? Yêu đương có tác dụng tốt hay xấu đến sức khỏe, đến công tác thế nầu? Nhiều vướn đề lắm, chỉ sợ mầy hông biết khai thác...

    Sợ hắn nói nhiều quá hông kịp lĩnh hội, anh vội cắt lời:

    - Tao chỉ sợ biên những chiện ấy ra, dồi lại động chạm đến ông nọ bà kia trong cơ quan…

    - Thì đừng yêu trong cơ quan nữa, yêu ở nhà nghỉ. Ở đâu mờ chẳng có yêu nhau! Có ai cấm mầy yêu ở đâu, yêu lúc nầu đâu?…

    - Công nhựn, chủ đề yêu đương nầy hồi hộp thật, mờ cũng rộng lớn thật, thả sức cho tao vẫy vùng! Nói đến yêu, là tao như trẻ lại, bồn chà bồn chồn. Dưng mờ tao vưỡn cứ thấy khó biên, hông biết bắt đầu từ đâu…

    - Thì trước khi biên, mầy phẩy gạch đầu dòng ra các tình tiết đi. Cụ tỉ cái vụ bà về hiu yêu ông về hiu ấy, có tất cả độ 5 hay 7 tình tiết giề đó chẳng hạn…

    ...?


    - Dồi mầy bắt đầu cân nhắc: nên đưa tình tiết nầu lên trước. Tỉ như búp phát, tung ra tình tiết 5, dồi đến tình tiết 3, dồi mới đến các tình tiết 7, 2, 4…, cuối cùng mới là tình tiết 1, hoặc là cứ đưa mẹ tình tiết 7 lên đầu cho nó bất ngờ dùng dợn, dồi đến các tình tiết khác… Lúc này là lúc cần đến tư duy toán học của mầy, miễn mần sâu cho câu chiện của mầy có nhiều lớp lang, trăn trở, nó hấp dẫn người đọc,…

    - Àh àh…, kể cũng đơn giản nhở? Biên văn mờ cũng như giải một bài toán, hay thật, tài thật! - Sư bố anh Tào Tháo! - Có thế mờ tao cũng hông nghĩ ra…

    - Là mầy ăn nhiều đậu phụ quá, lại chưa chịu động não đấy thôi, chứ ngày đầu mới biên văn, tao cũng thế, cũng hạt bí bỏ mẹ, ngồi cả ngày có biên được giề đâu. Chưa kể mụ vợ, thấy mình ngồi đần đần nghĩ ngợi, lại cứ đi ra đi vầu dò xét tưởng mình dở hơi, lại càng cản trở tư duy sáng tạo của tao! Bi giờ thì đơn giản dồi! Hễ cứ ngồi vầu máy, là cái mạch văn của tao nó tuôn trào, hông thể nầu dừng tay được…

    - Đấy là mầy giỏi rồi thì kể giề! - chứ tao thì mới. Vả lại, cái món tình yêu thì tao kém lắm. Như ngày xưa đấy, trong khi các bạn lớp mình cứ từng đôi yêu nhau cả dồi, thì tao vưỡn còn nhí nhố, để đến bi giờ cứ tiếc…

    - Thì mầy khai thác các mảng khác, để hôm nầu dỗi dãi, tao lại bày cho! Bi giờ ở xứ mình, đâu mờ chả có bức xúc, đâu mờ chả có chiện cho mầy biên!

    - Tao bi giờ cứ bị mất ngủ, nằm nghĩ ngợi lình tình làng tàng  đến một hai giờ sáng vưỡn chẳng ngủ được, mà mầy còn khuyên tao phẩy trăn trở, dồi lại bắt người bên cạnh cũng trăn trở nữa thì…

    - Thì thế mới là biên văn! Chứ biên văn, mờ cứ dễ như ngồi trông hàng cho vợ, thì nói mần giề!

    - Thôi được, để tao thử cố xem sao…

   
Dồi bạn anh vội đứng dậy, nhìn đồng hồ như có việc gì vội vã lắm:


    - Mờ thôi, ngồi lâu quá dồi, tao phẩy về trông hàng cho mụ vợ đây. Tao thì chỉ nổi tiếng ở ngoài, chứ về nhà, mụ vợ tao nó chẳng coi tao ra tí ký lô nầu, lũ con tao nó còn bẩu bố hâm. Đi lâu lâu thế nầy, là về thể nầu cũng có chiện!...


    - Ừa, thôi về đi! Tao cũng sợ mầy ngồi lâu dồi lại có chiện (cho tao biên he he!, anh nghĩ.)

    Ngồi với thằng bạn nổi tiếng có một lúc, mờ anh thấy sáng ra bâu nhiêu.

    Thế mờ từ hôm chia tay nó về, đã hơn tuần dồi, vưỡn chẳng biên được dòng nầu cho cái lốc. Ngồi vầu máy, là y rằng cứ bí rị như bị táo bón.

    Lạ thật!

    Đúng là biên văn cũng hông phẩy dễ!

    Mờ thực ra, biên văn có khó hông nhở?

    Há há há!

  • Đặng Hương
           Vậy thì Cẩm hói mần đi.        Đẹn Em xin được đi sau Anh mà.      Cái gì cũng cứ tà tà     Phiêu diêu mau quá ..     Em đà hết hơi ơi....
    • Gia_lamcam
      Há há há, Thì em cũng cứ từ từ Dồi khoai cũng chín cũng nhừ mờ em! Đừng vội nóng ruột nhá em Anh cũng đang tính xem xem thế lào! Há há há!
  • Đặng Hương
      Có điên mới không thích tiên...   Em thì khoái cả TIên lẫn Tiền....   Dưng mà lại sợ liên thiên.  Càm ràm của lạ quy tiên sớm mà....
    • Gia_lamcam
      Há há há, Bi giờ sợ quái quy tiên Chỉ cần thủ sẵn thuốc tiên thật nhiều Bồng lai tiên cảnh phiêu diêu Chừng nầu hơi mệt ta ... mần liều thuốc tiên! Anh bẩu thật, chẳng liên thiên Muốn lên tiên thì sợ quái quy tiên Đẹn à! Há há há!
  • Giomuataynguyen_68
    Ha ha hết tết rồi em biếu anh cẩm mâm cỗ này ăn cho vui nha
    Thì ra anh cũng ở hà LỘI ha? thế thì đồng hương với gió DỒI nhỉ
    Thế mà không nói CHƯỚC bây DỜ mới biết
    buổi chiều nhiều hp nha người hà LỘI !
    • Gia_lamcam
      Há há há, Ngon thế ngon thế Giò Xinh! Anh là anh thích nhất món... giò đới Giò Xinh ợ! Thành thành em nha. Ơ thế giờ Hà Lội mới cả chùa Hương là đồng hương dồi hả em? Nhẽ hôm nầu ta họp đồng hương đồng hưởng cái nhở Giò nhở? Há há há!
  • Đặng Hương
       Cũng mong được sướng như tiên.   Rồi sau có bị thăng thiên cũng đành.  GÌ ,mà sang tới nhà Em...  Đang vô tích sụ lại thành thanh niên.  Hỏi ra mới thấy lạ kỳ? Hóa ra của lạ ai mà chẳng ham....
    • Gia_lamcam
      Há há há, Phàm của lạ - ai chẳng ham Anh giờ già lão càm ràm vưỡn mê... Ong nầu chẳng muốn đi về? Dưng mờ đi chậm rề rề chẳng phê! Đẹn Xinh cũng thích... tiên à? Thì anh cũng thế cứ ... tiên là... anh mê! Há há há!
  • LUUMANH
    Cho anh xin cái đồng hồ nhá, nhớ cho cái 12 giờ ấy chứ không phải 6 giờ như của Cẩm đâu 
    • Gia_lamcam
      Há há há, Anh có mỗi cái, có chỉ mấy giờ, thì anh cũng phẩy giữ mờ dùng, cho là cho thế nầu? Hở lồng chí Mãnh! Há há há!
  • Ngân Phương
    há há há
    • Gia_lamcam
      Há há há, Chầu chầu em Phường Xinh ghé chơi nha! Cứ coi như nhà em nhế, ghé thường xuyên nhế! Há há há!
  • HN
    • HN

    • Feb 19, 2011 2:57 PM


    Đọc thích , anh viết rất duyên nhưng có chỗ em sợ toát mồ hôi Sang trả anh cái ly ''dồi dzề'' Từ mai hứa ko lấy ly đâu , cho em vào đọc thường xuyên nhé ?
    • Gia_lamcam
      Há há há, Rất vui khi em ủng hộ anh he he! Dưng mờ có chỗ nầu sợ toát mồ hôi hở Hờ Xinh? Cứ ghé anh đọc thường xuyên nhế Hờ Xinh! Lần sau đừng lấy ly của anh về nữa nhế! Há há há!
  • TênTên
    • TênTên

    • Feb 19, 2011 2:10 PM


    Cẩm anh! Biết chuyện gì xảy ra với Cố xinh không? sao e ấy đốt quán zậy? có liên quan gì đến entry ghẹo @ Manh không..? Biên lốc chỉ mong muốn có những phút thư giãn thui.. cứ ai có chuyện gì sao F chán quá..Hic
    • Gia_lamcam
      Ừa ừa, Anh cũng vào nhà Cố yêu rồi, thấy sạch bách, nhưng hông còm được. Lại thấy có bài thơ như có ý nói gì đó? Anh cũng định chat hỏi có chuyện gì, nhưng mà lệch giờ nên chưa gặp được. Anh nghĩ là mình chơi lốc cho vui xả chét, cũng chẳng ai biết ai, nhưng lâu rồi cũng có tình cảm quý mến nhau thực sự. Bây giờ, thấy có sự gì không bình thường, cũng thấy buồn buồn, mặc dù chả hiểu đã có chuyện gì xảy ra. Anh thì không thích nói tục chửi bậy, nhưng trên mạng, cũng thấy có vài người ăn nói bậy bạ quá, đôi lúc cũng ngại. Anh cũng mong sao hông có ai lỡ nói gì quá làm em Cố phật ý. Để mai anh chat với Cố xem sao. Mong em vui. Thân yêu.
  • Vu thu huong Huong
    anh chàng lẩm Cẩm ơi anh cứ đi trước khai đường để cho Hương em theo với em cũng chẳng biết mần chi bây giời ngòi bút nó lì hơn trâu
    • Gia_lamcam
      Há há há, Anh đi trước, em đi sau nhá Dzú Xinh nhá! Võng anh đi trước rềnh rang Vừa đi vừa đợi võng nàng theo sau Trẻ con một đám lau nhau Ra xem đám rước cô râu chú dề (rể, he he) Đưa nhau ta thì í ì ì... về... Ten í i tẹn, tén tèn ten, tén tèn ten ten tèn í i ì tèn... Cứ như đám cưới! Há há há!
  • HOA KHÔNG QUÊN
    Biên văn á? Dễ ẹc! Yêu được em đây nài.... mới khó há há há
    • Gia_lamcam
      Há há há, Anh đang cố, Nẻ Xinh à Yêu được em, anh sẽ bỏ bà nó văn xuôi mới cả anh vứt thơ uồi , Chẳng văn xuôi, chẳng thơ chuồi gì nữa đâu! Mờ em đã đọc lại thơ uồi anh đã thêm bâu nhiêu vầu rồi chưa nhỉ? Há há há!
  • Mit
    • Mit

    • Feb 18, 2011 2:56 AM


    Đúng là biên văn cũng hông phẩy dễ!     Mờ thực ra, biên văn có khó hông nhở?@ Cẩm Khó lắm khó lắm...Lúc nhỏ Mít sợ nhất giờ viết văn đấy.  Kiểu "em tả con gà nhà em" thôi mà cũng điêu đứng te tua rùi. 
    • Gia_lamcam
      Há há há, Hồi í, tả con gì của nhà anh hay của nhà bà anh, anh cũng bí, chẳng cứ là con gà đâu Mít Xinh Yêu ợ! Há há há!
  • Anly
    • Anly

    • Feb 17, 2011 5:58 PM


    " Dồi mầy bắt đầu cân
    nhắc: nên đưa tình tiết nầu lên trước. Tỉ như búp phát, đặt tình
    tiết 5 lên trước, dồi đến tình tiết 3, dồi mới đến các tình tiết 7, 2,
    4…, cuối cùng mới là tình tiết 1, hoặc là cứ đưa mẹ tình tiết 7 lên đầu
    cho nó bất ngờ dùng dợn , dồi
    đến các tình tiết khác… Lúc này là lúc cần đến tư duy toán học của
    mầy, miễn mần sâu cho câu chiện của mầy có nhiều lớp lang, trăn trở,
    nó hấp dẫn người đọc,…" đọc xong cái này em chịu chẳng biết phải bình sao bác a, hic"
    • Gia_lamcam
      Há há há, Bạn anh hắn dạy thế, mờ anh cũng thấy dối tinh dối mù, có hiểu mấy đâu Lỳ Xinh ợ! Há há há!
  • Khung
    • Khung

    • Feb 17, 2011 4:52 PM


    anh thấy trong thời đại internet này biên văn cực dễ, vì chỉ qui về mấy động tác gúc,cóp, pết hehe. Tên tác giả cứ giả quên, thế là thành của mình, ngon lành.
    Người ta viết luận văn, viết sách in kiếm xiền còn cốp pết, anh cốp pết chỉ để share vô tư, ai nở bảo anh ăn cắp hehe
    • Gia_lamcam
      Há há há, Cóp bết mờ hông (hay cố tình quên) ghi rõ nguồn xấu hổ lắm xấu hổ lắm! Anh mờ thấy ở đâu có cóp bết mờ hông ghi rõ nguồn, là lần sau, anh chán chả buồn vầu nhà đó đọc nữa he he! Dưng mờ đúng là biên văn cho người khác đọc khó thật khó thật. Nhiều lúc cố ý ngồi nghĩ mãi chả ra chữ nầu. Thế mờ tự dưng có hứng, biên vèo vèo, thế mới lạ! Há há há!
  • TênTên
    • TênTên

    • Feb 17, 2011 4:14 PM


    .... đã hơn tuần dồi , vưỡn chẳng biên được dòng nầu cho cái lốc. Ngồi vầu máy, là y rằng cứ bí rị như bị táo bón.     Lạ thật! Nhẽ mụ F lúc nầy cũng đang...táo...ke ke ke..
    • Gia_lamcam
      Há há há, Ăn nhiều rau vầu ăn nhiều rau vầu Ờ Xinh Yêu ơi! Bị giống anh dồi bị giống anh dồi! Đây nầy he he! Há há há!
  • ✿✿Huongvicuatinhyeu✿✿
    Anh Già_lamcam ui !
    Tho anh doc thiet là zui .
    Hut ca hoi khi bi cuoi .
           
    • Gia_lamcam
      Ầy dzà ầy dzà, Đầu năm lại có em Hương Vị Của Tình Yêu đến gõ cửa anh à hà hà! May nhờ may nhờ! Hồi hộp nhờ hồi hộp nhờ! Cười nhiều hông cười nhiều hông hở Yêu? Cứ đến với anh mờ... cười nha Yêu! Há há há!
  • Đào Hoa cốc chủ
    Hói anh tuổi đã bùi ngùi nên thơ hay có chữ Uồi kèm thêm bây chừ tóc đã muối nêm (muối nhìu hơn tiêu) Cho nên Lão cứ muốn chêm thơ Uồi Viết văn thì chán như ruồi Mần thơ thì cứ Uồi uồi khổ thay Nhẽ nào lão Cẩm không may? Tiếc thời giai trẻ loay hoay tuổi già? Cẩm ơi dù có chiều tà Cứ vui vẻ nhận như là thuốc tiên Cẩm dù xấu, nhưng có diên (duyên) Nên thôi Cẩm cứ lo biên nhiều bài Xong rồi em sẽ giúp cài vài bài thơ cóc để gài gái vô Mụ Fờ cùng với Cô Cô Sẽ cùng giúp sức tô hồ vẽ bông Để cho lão bớt lông nhông cứ nhìn thấy gái là xông lên liền xong rồi trợn mắt lên ghiền Y chang con nghiện thì phiền lắm thay há há há...nhiu thoai, iêm đi khò đây.. .
    • Gia_lamcam
      Há há há,

      Tóc anh chưa muối đâu em
      Chỉ mỗi răng rụng, mắt... kèm nhèm thôi
      Còn thơ vưỡn chẳng ngán uồi
      Bi giờ lại có văn xuồi càng sung!
      Thời chai chẻ đã anh hùng
      Giờ tóc có rụng, răng lung lay nhiều
      Vưỡn còn ối gái xinh yêu
      Nên anh Cẩm vưỡn cứ chiều các em
      Chẳng cần trợ giúp nào kèm
      Sức anh giờ vưỡn xêm xêm thanh niền (niên, he he)
      Yêu đương anh vưỡn cứ ghiền
      Hoa Xinh mờ... ế thì tới liền anh nha
      Hai ta mờ mần con một nhà
      Văn xuồi thơ cóc tẹt ga ta mần!
      Vui đùa thả cửa rần rần
      Ở nhà cũng thích chẳng cần đi đâu
      Có gì Hoa nhắn anh một câu
      Để anh chẩn bị cau trầu sớm nha!
      Ầy dzà, nhiêu thôi! Mần con cóc bự bằng cóc em mệt quá!


      Há há há!
  • Đặng Hương
      Anh vô tich sự ở nhà.   Sang nhà em ở Anh mần được chi?    Thơ cóc anh thì các em mê?   Hỏi ra Anh sẽ mần gì cho Em?
    • Gia_lamcam
      Há há há, Anh vô tích sự ở nhà Nhưng sang nhà lạ anh là... thanh niên Sang em, anh mần như điên Em chỉ có sướng như tiên em à! Há há há!
  • Đặng Hương
         Em nuôi Anh cũng hổng sao.     Dưng mà Em sợ sứt đầu mẻ tai.     Chị nhà xăng xái đi tìm.   Kéo thêm mấy cổ nữa thì em tiêu đời..
    • Gia_lamcam
      Há há há, Em đừng sợ Đẹn Xinh ơi Chị nhà vưỡn bẩu anh đi chơi đi mà Anh vô tích sự ở nhà Thế nên chị ghét chị la anh hoài Bi giờ anh được em nuôi Chị nhà sướng, đỡ công nuôi càng mừng! Há há há!
  • Đào Hoa cốc chủ
    há há, nhẽ nầu lão Cẩm hói thấy Lê Kiều Như bổng dưng nủi tiếng vì viết sách nên muốn làm một "lê kiều cẩm" thứ 2 ??? thích thì nhích, sợ gì Cẩm hói nhở? bít đâu lại nủi tiếng...hé hé..ti diên, nhớ chộp một bộ nuy như ẻm Như, nhá nhá
    Cẩm hói mún thành cẩm Như
    Thì nay Cẩm phải tập hư chút vào
    Ăn mặc ít vải thôi nào
    CHổ nầu khoe được thì nhào ra khoe
    Nhưng đừng có mà răng nhe (nhe răng)
    Tóc xoăn túm gáy cho de (phía) sau liền
    Biết đâu lắm gái lại ghiền
    Món văn của Cẩm lăn liền tới chân (cẩm)
    • Gia_lamcam
      Há há há, Thơ cóc anh cũng như... uồi Bi giờ anh tính văn xuôi đổi nghề Chẳng nhẽ lại đi chăn... dê? Tuổi già sức yếu răng... nhe hết dồi Hồi chẻ anh đã hư dồi Giờ mờ... nuy nữa lôi thôi có ngày! Chỗ nầu... yếu - anh che ngay Anh chẳng dại cứ phô bày ra đâu Nhỡ Hoa trông thấy... thì... sâu Dồi Hoa... tơ tưởng - lại lâu lấy chồng! Há há há!
  • Đặng Hương
        Thôi! thôi! Anh Cẩm em can.    Anh mà xả bút viết văn hết hồn.   May sao anh mới băng khoăng.   Chứ Anh làm thật bọn em mần ra dăng???
    • Gia_lamcam
      Há há há, Mần thơ con cóc anh cũng chuồi Bi giờ em bẩu chẳng văn xuôi! Thế giờ anh biết mần giề nữa? Hay anh sang đó ở, em nuôi? Há há há!
  • Bắp Ngô
    Xời ơi anh Cẩm iu, biên văn rất khó, 6 tháng em mới rặn ra được 1 bài ạ, mà chỉ để lốc nó khỏi mốc thôi í ạ hạ hạ hạ hạ
    • Gia_lamcam
      Há há há, Ngố Điêu Yêu mới mần cái nick mới à? Cái avt phẩy em hông? Xinh quá chời quá chời! Yêu thế! Há há há!
  • Xuân Phương
    (Empty)
  • Giomuataynguyen_68
    Với kho tàng văn chương của anh LẨM CẨM thì có rất nhiều người ..... rồi .hihi chúc anh buổi trưa vui nhiều nha.
    • Gia_lamcam
      Há há há, Chỗ... 5 chấm í là gì hở Giò Xinh? Phẩy là YÊU hông? - mờ sâu tới 5 chấm lận? Anh hồi hộp quá hồi hộp quá Giò Xinh ợ! Há há há! Thành thành em nha.
  • Nguyễn Nga
    chả cần mần văn xui,thì anh cẩm đã khối em mê,mần văn xuôi rồi lại mệt óc,rồi lại rụng tóc,rồi lại la và khóc...em can. cứ thơ mà dãn chiến anh nhé,thơ anh hay lắm mừ
    • Gia_lamcam
      Há há há, Nếu anh cứ viết văn xuôi , thỉnh thoảng anh lại thơ chuồi điểm thêm dồi dăng tóc anh dụng thêm thì Ngà Xinh có mê thêm anh khồng? (không, he he) Há há há!
  • Tiểu Cô Cô
    ôi giời....Đầu năm Cẩm cứ bùi ng uồi Thơ thơ thẩn thẩn ch uồi uồi làm sao, Bây chừ bạn lại lao nhao... Chỉ cho tao với -  văn vần, văn x uôi. Cẩm tui lòng cứ uối uồi, Thơ tao lẫm cẩm mùi uồi mà thôi... Đâu cần gì cứ văn x uôi , Các em "Lao, Cố, Hoa, R uồi "*  đều thương.... thui đủ rùi...nói nữa đem hết gái xinh vào đây lại bị mắng cho oan mạng... p.s. vữn còn vươn vấn thơ Uồi Cẩm cưng...hehehe Lao = Flower iu Cố = Tiểu Cô Cô xinh  Đào = em Hoa xinh  Ruồi = em Ruồi iu
    • Gia_lamcam
      Há há há, Lúc nầu anh chẳng bùi nguồi Nhớ hồi chẻ tuổi hông nguôi lúc nầu Hồi í anh chẳng giấu đâu Có nhiều cả tỉ em yêu tơi bời Dưng mờ anh chỉ học thôi Chẳng yêu cũng chẳng văn xuôi văn vần Bi giờ nghĩ lại tiếc ngần (ngẩn, he he) ngơ, giá hồi í... tập... biên văn vần thì giờ chắc chắn anh mần nhà văn nổi tiếng như thèng bạn anh! Há há há!
  • zero
    • zero

    • Feb 16, 2011 12:53 PM


    đọc bài này của a Cẩm xong e lại nhớ đến những đêm mất ngủ, nằm nghĩ vẩn vơ đến một hai giờ sáng vẫn chẳng ngủ dc, chỉ tiếc là bên cạnh ko có ai trăn trở cùng chứ ko thì ...
    • Gia_lamcam
      Thì sao hở Zé? Thế có dậy biên văn hông? Há há há!
  • TênTên
    • TênTên

    • Feb 16, 2011 11:30 AM


    - Văn mầy thế nầy, chả trách chẳng tró nầu buồn đọc! Có đưa lên lốc, cũng chẳng đứa nầu nó thèm còm! Lại có mùi, lẩm cẩm bỏ mẹ!...
    .....
    Đới, thương hiệu của Anh đới còn giề nữa. Viết không lẩm cẩm thì Ngộ biết sao đó là Anh Cẩm. Mà viết không lẩm cẩm liệu Anh có còn là Anh không đây?
    • Gia_lamcam
      Há há há, Lẩm cẩm nhở lẩm cẩm nhở! Há há há!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Vài mẹo comment:
- Chèn hình: [im]địa chỉ hình[/im]
- Chèn video: [youtube=địa chỉ video]
- Đặt màu, cỡ chữ (ví dụ cỡ 20, mầu xanh):
[size="20"][color="blue"]Những chữ cỡ 20 màu xanh[/color][/size]
(Màu : blue, green, gold, violet, red, pink ..)
...

Chèn được hay hông được anh Cẩm hông chịu trách nhiệm nha! Há há há!