Lưu
ý: - Mọi sao chép phải ghi rõ nguồn và tác giả;
- Nói tục chưởi bậy hông được hoan nghinh.
- Nói tục chưởi bậy hông được hoan nghinh.
(Chiện
dất tào lao đọc cho vui, xả chét, có thể có thật mà cũng có thể chỉ là hư
cấu. Bạn đọc hông nhất thiết phải tưởng tượng si diễn nhiều, hại thận.)
Năm Mới đang gần đến đuýt dồi, mỗi ngày một gần thêm...
Chúc thì cứ chúc thế thôi, chứ anh thật, anh... hông thích Năm Mới!
Anh huyền tuyền hông thích Năm Mới!
Thực ra, hồi chai chẻ, anh cũng thích Năm Mới lắm.
Bi giờ, dừ rồi, hông thích nữa.
Thế thôi!
(Nhẽ càng dừ, người ta càng chán đủ thứ?).
Hồi chai chẻ, gần đến Năm Mới là có cảm giác cuồng cuồng, bứt rứt, háo hức, rạo rực, phấn chấn, nôn nao và cả… mong đợi ngậm ngùi!
Giờ, gần đến Năm Mới, lại có cảm giác mỏi mỏi, tê tê, hờ hững, bồn chồn, buồn buồn, sốt ruột, và thậm chí là bâng khuâng tiếc nuối!
Còn nhớ hồi nào mới chầu đời, anh còn chẻ lắm…
Dồi hồi nào mới ra trường, bao nhiêu dự định nhớn nhao: nào đi làm, nào phải khẩn trương lấy vợ (dứt khoát phải lấy vợ ngay, hông thể chịu đựng lâu hơn nữa he he)…
Vậy mờ, thoắt cái, đã mấy mấy thằng Năm Mới rồi!
Mới hồi nào… bâu nhiêu là mới hồi nào!
Chung quy cũng chỉ tại những thằng Năm Mới này, mờ giờ, đã Uxx dồi!
Liền bà thì còn rủ nhau đi trung tâm này, trung tâm nọ, hông thể dục nhịp điệu, thì cũng đi sửa sang sắc đẹp, hút mỡ chỗ nọ chỗ kia, chứ liền ông, có cái giề hút, ngoài bia?
Mấy ông liền ông mờ hò nhau, thì chỉ có là đi uốn bia, chứ có rủ nhau đi uốn trà đá, hay đi hút mỡ bụng bâu giờ?
Mờ liền ông, hông đi uốn bia, thì đi đâu giờ? Chả lẽ ngồi nhà ngắm bà lão đi ra đi vào? Cho thêm bực mình?
Càng Năm Mới, càng bia tợn. Như năm dồi uốn nhiều hơn năm ngoái, còn năm ngoái thì lại uốn nhiều hơn năm kia…
Hồi bé tẹo, dễ chừng bao nhiêu Năm Mới, anh chả động đến giọt bia nào, cũng chả sao. Giờ, mỗi lần vào bàn, gặp lũ sâu bia dồi... mồi tốt, chục vại đi là thường!
Có ai chứng minh được rằng, càng uốn bia nhiều, thì liền ông càng trẻ, càng khỏe và càng… đá bóng hay hơn hông?
Anh, thì anh chỉ thấy, càng bia nhiều, anh càng bị bà lão ghét hơn mờ thôi!
Anh còn nghe đồn, rằng ở vào cái tầm Uxx, cứ mỗi cái Năm Mới đến, bọn liền ông sẽ rụng một cái răng, hông răng hàm thì cũng răng cửa hoặc răng nanh. Lý do là vì bia nhiều, nhậu nhiều, phải nhai, cắn và giằng xé nhiều. Chưa kể còn nhiều những cái khác quan trọng hơn, cứ tự dưng teo hoặc rụng dần, cho đến khi... hông còn sừng sững hiên ngang hoành tráng nữa. Chả biết có đúng?
Còn liền bà, có teo hay rụng cái gì hông, anh cũng chưa thấy có tin đồn. Mờ liền bà, có cái quái gì để teo mới rụng mờ đồn chứ?
Chỉ thấy rõ là cứ mỗi Năm Mới về, anh đi lại có phần chậm hơn, động tác có vẻ khoan thai hơn, nói năng thì lẩm cẩm hơn, nhìn một ông bạn thì thành hai ông bạn, và cái sự nghe thì có vẻ tai nổ tai xịt hơn so với Năm Cũ.
Mấy tên bạn anh, hơn anh có một vài tuổi thôi, nghĩa là có nhiều Năm Mới hơn anh, thì đi lại còn chậm nữa, động tác còn khoan thai nữa, nhìn một ông bạn thì chả biết có ra ba ông không, nhưng nói chuyện thì cứ nhe răng ra cười dồi hở, hở, hả, hả, câu được câu mất, cứ lừ lừ như ông Từ vầu đền, chán kinh!
Tạm thời thì mấy ông ấy cũng chưa đến nỗi mắt chớp chớp, môi đớp đớp, nhưng anh đồ rằng, chỉ một vài cái Năm Mới nữa thôi, thoát thế quái?
Rồi thì gặp người quen, nghe người ta chúc chiếc lại càng sốt duột.
Gặp anh, ai cũng chỉ Chúc mừng Năm Mới thôi, chẳng chúc gì anh cả!
- Ah, Chúc mừng Năm Mới nhế! (bắt tay)
- Xin chào, Chúc mừng Năm Mới nhế! (lại bắt tay)
Chưa kể, mốt bi giờ còn phang cả tiếng Tây cho sang trọng:
- Hai, hẹp pì níu ỉa!
(mỏi cả tay!)
...
Chúc mừng (thằng) Năm Mới mà hông chúc anh, thì anh được cái giề?
Sang Năm Mới, có ai chúc gì anh, thì chúc cụ thể, nhế! Đừng có chúc rơi chúc vãi cái kiểu Chúc mừng Năm Mới, nhế!
Anh chán Năm Mới lắm!
Bâu nhiêu sự chán lù lù kéo về theo, mỗi khi thằng Năm Mới đến!
Như giờ, gần Năm Mới rồi, lại bắt đầu có cái cảm giác mỏi mỏi, tê tê …
Bẩu làm sao anh thích Năm Mới?
Năm Mới chán bỏ mẹ!
Hở Dời!
____________________________________________________
*Vài tâm sự nhạt này, biên lâu dồi, ở một blog khác. Gần đến Năm Mới, lại hơi "tâm trạng", quăng đại ra đây, xem có ai "tâm trạng" như mình hông.
Happy New Year!
Chúc Mừng Năm Mới!
Chúc Mừng Năm Mới!
Năm Mới đang gần đến đuýt dồi, mỗi ngày một gần thêm...
Chúc thì cứ chúc thế thôi, chứ anh thật, anh... hông thích Năm Mới!
Anh huyền tuyền hông thích Năm Mới!
Thực ra, hồi chai chẻ, anh cũng thích Năm Mới lắm.
Bi giờ, dừ rồi, hông thích nữa.
Thế thôi!
(Nhẽ càng dừ, người ta càng chán đủ thứ?).
Hồi chai chẻ, gần đến Năm Mới là có cảm giác cuồng cuồng, bứt rứt, háo hức, rạo rực, phấn chấn, nôn nao và cả… mong đợi ngậm ngùi!
Giờ, gần đến Năm Mới, lại có cảm giác mỏi mỏi, tê tê, hờ hững, bồn chồn, buồn buồn, sốt ruột, và thậm chí là bâng khuâng tiếc nuối!
Còn nhớ hồi nào mới chầu đời, anh còn chẻ lắm…
Dồi hồi nào mới ra trường, bao nhiêu dự định nhớn nhao: nào đi làm, nào phải khẩn trương lấy vợ (dứt khoát phải lấy vợ ngay, hông thể chịu đựng lâu hơn nữa he he)…
Vậy mờ, thoắt cái, đã mấy mấy thằng Năm Mới rồi!
Mới hồi nào… bâu nhiêu là mới hồi nào!
Chung quy cũng chỉ tại những thằng Năm Mới này, mờ giờ, đã Uxx dồi!
Liền bà thì còn rủ nhau đi trung tâm này, trung tâm nọ, hông thể dục nhịp điệu, thì cũng đi sửa sang sắc đẹp, hút mỡ chỗ nọ chỗ kia, chứ liền ông, có cái giề hút, ngoài bia?
Mấy ông liền ông mờ hò nhau, thì chỉ có là đi uốn bia, chứ có rủ nhau đi uốn trà đá, hay đi hút mỡ bụng bâu giờ?
Mờ liền ông, hông đi uốn bia, thì đi đâu giờ? Chả lẽ ngồi nhà ngắm bà lão đi ra đi vào? Cho thêm bực mình?
Càng Năm Mới, càng bia tợn. Như năm dồi uốn nhiều hơn năm ngoái, còn năm ngoái thì lại uốn nhiều hơn năm kia…
Hồi bé tẹo, dễ chừng bao nhiêu Năm Mới, anh chả động đến giọt bia nào, cũng chả sao. Giờ, mỗi lần vào bàn, gặp lũ sâu bia dồi... mồi tốt, chục vại đi là thường!
Có ai chứng minh được rằng, càng uốn bia nhiều, thì liền ông càng trẻ, càng khỏe và càng… đá bóng hay hơn hông?
Anh, thì anh chỉ thấy, càng bia nhiều, anh càng bị bà lão ghét hơn mờ thôi!
Anh còn nghe đồn, rằng ở vào cái tầm Uxx, cứ mỗi cái Năm Mới đến, bọn liền ông sẽ rụng một cái răng, hông răng hàm thì cũng răng cửa hoặc răng nanh. Lý do là vì bia nhiều, nhậu nhiều, phải nhai, cắn và giằng xé nhiều. Chưa kể còn nhiều những cái khác quan trọng hơn, cứ tự dưng teo hoặc rụng dần, cho đến khi... hông còn sừng sững hiên ngang hoành tráng nữa. Chả biết có đúng?
Còn liền bà, có teo hay rụng cái gì hông, anh cũng chưa thấy có tin đồn. Mờ liền bà, có cái quái gì để teo mới rụng mờ đồn chứ?
Chỉ thấy rõ là cứ mỗi Năm Mới về, anh đi lại có phần chậm hơn, động tác có vẻ khoan thai hơn, nói năng thì lẩm cẩm hơn, nhìn một ông bạn thì thành hai ông bạn, và cái sự nghe thì có vẻ tai nổ tai xịt hơn so với Năm Cũ.
Mấy tên bạn anh, hơn anh có một vài tuổi thôi, nghĩa là có nhiều Năm Mới hơn anh, thì đi lại còn chậm nữa, động tác còn khoan thai nữa, nhìn một ông bạn thì chả biết có ra ba ông không, nhưng nói chuyện thì cứ nhe răng ra cười dồi hở, hở, hả, hả, câu được câu mất, cứ lừ lừ như ông Từ vầu đền, chán kinh!
Tạm thời thì mấy ông ấy cũng chưa đến nỗi mắt chớp chớp, môi đớp đớp, nhưng anh đồ rằng, chỉ một vài cái Năm Mới nữa thôi, thoát thế quái?
Rồi thì gặp người quen, nghe người ta chúc chiếc lại càng sốt duột.
Gặp anh, ai cũng chỉ Chúc mừng Năm Mới thôi, chẳng chúc gì anh cả!
- Ah, Chúc mừng Năm Mới nhế! (bắt tay)
- Xin chào, Chúc mừng Năm Mới nhế! (lại bắt tay)
Chưa kể, mốt bi giờ còn phang cả tiếng Tây cho sang trọng:
- Hai, hẹp pì níu ỉa!
(mỏi cả tay!)
...
Chúc mừng (thằng) Năm Mới mà hông chúc anh, thì anh được cái giề?
Sang Năm Mới, có ai chúc gì anh, thì chúc cụ thể, nhế! Đừng có chúc rơi chúc vãi cái kiểu Chúc mừng Năm Mới, nhế!
Anh chán Năm Mới lắm!
Bâu nhiêu sự chán lù lù kéo về theo, mỗi khi thằng Năm Mới đến!
Như giờ, gần Năm Mới rồi, lại bắt đầu có cái cảm giác mỏi mỏi, tê tê …
Bẩu làm sao anh thích Năm Mới?
Năm Mới chán bỏ mẹ!
Hở Dời!
____________________________________________________
*Vài tâm sự nhạt này, biên lâu dồi, ở một blog khác. Gần đến Năm Mới, lại hơi "tâm trạng", quăng đại ra đây, xem có ai "tâm trạng" như mình hông.
Mà nếu mình hông phải gái và cũng hông phải giai thì chắc bạn sẻ còn yêu và quý nữa há,
Ngày mới vui nha!
21:51 30-12-2010
Em đứng nghiêng nghiêng tưới tưới hoa,
Ngờ đâu cảnh sắc nhạt nhạt nhòa,
Cỏ cây hoa lá chừng như thẹn,
E ấp bên Em - đẹp hơn hoa! Yêu quá chời quá chời! Chung nữ nghiêng nghiêng tưới tưới hoa. Ngờ đâu cảnh sắc hóa đạm đà, Cỏ cây hoa lá chừng đua nở, E ấp mình em thẹn với hoa.
Chúc chủ nha..
sợ già đi hả hihi
Rụng gì thì rụng nhưng phải anh ráng giữ lại cây hai nhen anh
Chuc Cam manh khoe
Co nhieu tien le
li xi cho Em
hehehe. Anh nay vo blog ma nhu an trom ko de lai dau tich can than day co ngay em qua se cho anh 1 qua min de anh khoi co chon di ve hehehehe
Chuc Cam manh khoe
Co nhieu tien le
li xi cho Em
hehehe. Anh nay vo blog ma nhu an trom ko de lai dau tich can than day co ngay em qua se cho anh 1 qua min de anh khoi co chon di ve hehehehe
Quanh năm vất vả Gí có đèo Cuối năm lương lậu Đấu thấy đeo Than ôi mấy bác Chưa duyên há Chỉ giỏi khen nhau Bớ củ kèo
Thế nhưng mà nó vẫn cứ tới
Làm cho anh Cẩm thấy rụng rời
Trong lòng anh Cẩm thấy rối bời
Một năm tuổi trẻ của anh rơi
Năm tới cũng chỉ là ngày mới
Anh Cẩm xin hãy cứ thảnh thơi
Vì răng anh vẫn còn chưa rơi
Tóc anh vẫn một ổ rối bời
Muối nhiều tiêu ít đen vài sợi
Điệu cười vẫn còn đủ lả lơi
Cho các em xinh phê chơi vơi
Nhưng cũng chúc anh sang năm mới
Kiềm chế, chừng mực kẻo bi rơi.
Ới anh Cẩm ơi !
đã qua, chán nản ôm kèn quật tường ấm ức;
Sáng mồng một, suy
ngày sẽ tới, háo hức thò cổ vào dây nhẹ nhàng…
Cuối cùng em quyết định là sẽ đi mua 1 đống DVD về vừa nằm thẳng cẳng vừa xem cho hết cha nó lễ lạt đi.
(Cám ơn anh thân mến đã chúc mừng giáng sinh bên nhà em nhé, cám ơn cám ơn cám ơn)
Gừng càng già càng cay, Cẩm đừng quá lo lắng, hẹ hẹ