Liu ý: - Mọi sao chép phải ghi rõ nguồn và tác giả;
- Nói tục chưởi bậy hông được hoan nghênh.
Khi đương yêu, có phẩy cuốc bộ rạc cẳng ra, nhẽ ta vưỡn thấy như mình đang có cánh... bay lượn!
Khi đương yêu, dù có chết đến... đích, nhẽ ta vưỡn thấy như mình đang phơi phới dạo chơi... Thiên đàng he he!
Nhiều thợ văn mới cả thợ thơ, kêu cái cuộc Yêu đương thành ra gì mờ Hiến Dâng, gì mờ Hiến Tặng, gì mờ Trao Anh, Trao Em mới cả gì mờ Trao nhau... dồi... Cho nhau...
Loãng mạn kinh!
Cái sự YÊU - hấp dẫn kinh!
Yêu trên net, lôi cuốn loãng mạn quá Chời!
Chia tay trên net, cũng bồi hồi khổ đau quá Chời luôn!
Cả hai bên thủ phạm đều khổ, đều tiếc - thế mới... tiếc he he!
Hồi hổi, anh đã thầm yêu một em hơi bị xinh ở đây.
Dồi thì đoành phát, một ngày, ghé nhà em ẻm, anh choáng hết cả váng vì tiên bố dán cửa dư lày:
Một lần nở rồi suốt đời đánh mất (Nở chửa? Nở mấy lần dồi? - Anh biết đâu!)
Những buồn đau chỉ riêng mình em biết (Lạy Dời, đừng cho anh biết!)
Đời em bao phong ba........ (Anh thì chỉ thích đời nhiều phong bao!)
Em trót tặng anh trái tim lỗi lầm (Trái tim lỗi lầm? - Sâu hông tặng anh trái tim trong trắng?)
Đành nhắm mắt cho thuyền đời lạc lối (Đi với anh, sâu kêu là lạc lối?)
Để suốt đời em trách mình nông nổi.. (Bi giờ vưỡn đang trách he he!)
Em chỉ tự trách mình!............
Em trót tặng anh lần bước qua cầu (Có tặng anh giề đâu he he!)
Không bay áo - gió chỉ hôn lên tóc (Có bay cái áo nhỏ, bi giờ bẩu hông bay!?)
Anh có thấy em quay đi nén khóc (Khóc giề đâu he he, nói như máy khâu!)
Tình em đang về đâu?..........
Em trót thề muôn kiếp bên nhau (Thề lúc qua cầu hay lúc nầu? Anh nhớ giề đâu!)
Mà vẫn thấy hai đứa mình xa lạ
Em cúi xuống nhìn thói đời nghiệt ngã.. (Cúi xuống chỗ có... hoa nở a?)
Đời hoa chỉ nở một lần!.................
Há há há!
Đau khổ nghẹn ngào, để lại con cóc kể khổ, anh đang bay lượn trên trời cao, lại rơi búp phát về quán trà đá thân yêu của mình:
(Rất cảm ơn em Thương Xinh đã có một bài thơ hay mần anh bật ra được con cóc!)
_______________________________________________
* anh đây là anh nào? Thì anh cũng có biết đâu he he!
- Nói tục chưởi bậy hông được hoan nghênh.
(Chiện dất tào lao đọc
cho vui, xả chét, có thể có thật mà cũng có thể chỉ là hư cấu. Bạn đọc hông nhất thiết phải tưởng tượng si diễn nhiều, hại thận.)
Anh thật, trong vô vàn việc mần dồi tưởng chưa, chưa mần thì lát nữa mần, anh thích nhất có nhõn việc... YÊU, dù là thầm yêu trộm nhớ trên... net he he! Khi đương yêu, có phẩy cuốc bộ rạc cẳng ra, nhẽ ta vưỡn thấy như mình đang có cánh... bay lượn!
Khi đương yêu, dù có chết đến... đích, nhẽ ta vưỡn thấy như mình đang phơi phới dạo chơi... Thiên đàng he he!
Nhiều thợ văn mới cả thợ thơ, kêu cái cuộc Yêu đương thành ra gì mờ Hiến Dâng, gì mờ Hiến Tặng, gì mờ Trao Anh, Trao Em mới cả gì mờ Trao nhau... dồi... Cho nhau...
Loãng mạn kinh!
Cái sự YÊU - hấp dẫn kinh!
Yêu trên net, lôi cuốn loãng mạn quá Chời!
Chia tay trên net, cũng bồi hồi khổ đau quá Chời luôn!
Cả hai bên thủ phạm đều khổ, đều tiếc - thế mới... tiếc he he!
Hồi hổi, anh đã thầm yêu một em hơi bị xinh ở đây.
Dồi thì đoành phát, một ngày, ghé nhà em ẻm, anh choáng hết cả váng vì tiên bố dán cửa dư lày:
Em trót tặng anh* đoá hoa đời mình (Đóa hoa đời mình - cái này trừu tượng he!)
Một lần nở rồi suốt đời đánh mất (Nở chửa? Nở mấy lần dồi? - Anh biết đâu!)
Những buồn đau chỉ riêng mình em biết (Lạy Dời, đừng cho anh biết!)
Đời em bao phong ba........ (Anh thì chỉ thích đời nhiều phong bao!)
Em trót tặng anh trái tim lỗi lầm (Trái tim lỗi lầm? - Sâu hông tặng anh trái tim trong trắng?)
Đành nhắm mắt cho thuyền đời lạc lối (Đi với anh, sâu kêu là lạc lối?)
Để suốt đời em trách mình nông nổi.. (Bi giờ vưỡn đang trách he he!)
Em chỉ tự trách mình!............
Em trót tặng anh lần bước qua cầu (Có tặng anh giề đâu he he!)
Không bay áo - gió chỉ hôn lên tóc (Có bay cái áo nhỏ, bi giờ bẩu hông bay!?)
Anh có thấy em quay đi nén khóc (Khóc giề đâu he he, nói như máy khâu!)
Tình em đang về đâu?..........
Em trót thề muôn kiếp bên nhau (Thề lúc qua cầu hay lúc nầu? Anh nhớ giề đâu!)
Mà vẫn thấy hai đứa mình xa lạ
Em cúi xuống nhìn thói đời nghiệt ngã.. (Cúi xuống chỗ có... hoa nở a?)
Đời hoa chỉ nở một lần!.................
Thôi dồi!
Hỏng dồi!
Khổ đau dồi!
Thơ nầy, thay dạ đổi lòng nầy, không để nói với mình, thì còn nói với ai!?
Hỏng dồi!
Khổ đau dồi!
Thơ nầy, thay dạ đổi lòng nầy, không để nói với mình, thì còn nói với ai!?
Đau khổ nghẹn ngào, để lại con cóc kể khổ, anh đang bay lượn trên trời cao, lại rơi búp phát về quán trà đá thân yêu của mình:
Kể khổ
Anh trót nhận của Em đóa Hoa Đời
Giờ muốn trả nhưng mờ nầu trả nổi
Hoa Đời Em - có khác nầu gông xích
Khóa chặt Đời Anh - đâu chịu xa rời!
Anh trót nhận của Em đóa Hoa Đời
Chỉ một lần vụng dại đành buông trôi
Tay lái Em cầm - thuyền Đời Anh... theo lái...
Kể từ đó - số phận Anh - 3 chìm 7 nổi!
Anh trót nhận của Em có nhõn đóa Hoa Đời
Mờ sâu giờ Anh phẩy khổ thế hở... Dời ơi?
Anh muốn kêu Dời, Anh bắt đền... Em đới
Hãy tha cho con! Hãy... thả cho Anh đi
- Em ơi!
Há há há!Anh trót nhận của Em đóa Hoa Đời
Giờ muốn trả nhưng mờ nầu trả nổi
Hoa Đời Em - có khác nầu gông xích
Khóa chặt Đời Anh - đâu chịu xa rời!
Anh trót nhận của Em đóa Hoa Đời
Chỉ một lần vụng dại đành buông trôi
Tay lái Em cầm - thuyền Đời Anh... theo lái...
Kể từ đó - số phận Anh - 3 chìm 7 nổi!
Anh trót nhận của Em có nhõn đóa Hoa Đời
Mờ sâu giờ Anh phẩy khổ thế hở... Dời ơi?
Anh muốn kêu Dời, Anh bắt đền... Em đới
Hãy tha cho con! Hãy... thả cho Anh đi
- Em ơi!
Cái sự yêu trên net, dồi chia tay cũng trên net thảm hông? Đáng thương hông?
Thế nên bi giờ, lang thang trên net, anh như con chim đã một lần bị tên, chỉ sợ dồi lại vướng yêu một người, dồi người ấy lại tự dưng bỏ anh ngang xương hông dõ lý do...
Thế nên bi giờ, lang thang trên net, anh như con chim đã một lần bị tên, chỉ sợ dồi lại vướng yêu một người, dồi người ấy lại tự dưng bỏ anh ngang xương hông dõ lý do...
(Rất cảm ơn em Thương Xinh đã có một bài thơ hay mần anh bật ra được con cóc!)
_______________________________________________
* anh đây là anh nào? Thì anh cũng có biết đâu he he!
gì đọc bài của ANH đến liếu cả lưỡi luôn nè!
Cat thưa là :Taị cái ông Cẩm trông như co ma: sún răng... rụng tóc, chứ không phải tại tui.
Bác sĩ bảo : - Để cha ấy cho ta trị cho tòe mỏ ra.
Cat không chừa. Lại đến nhà Cẩm,. Cười. Lại bị rách "mang". Lại đến tìm bác sĩ. Nhân viên bảo : Ổng đang đi khâu "mang". Ông ấy đang chửi cái lão Câm câm, Cẩm cẩm gì đó . Đang doạ mà nếu khỏi rồi thì Cẩm liệu cái thần hồn đới !
chú tự nhận già chứ cháu có gọi thế đâu, chú Cẩm chẻ nhể.. hôm nào chú vào trong trỏng cháu mời chú Cẩm đi uốn cfe nhá
tại chú Cẩm cứ tin tin đấy nhá, để cháu ăn nói hỗn từ hồi nào tới giờ.
chừ mới biết thua cả tuổi quý tử "anh Cẩm''
Cẩm ja hói mà mắc bệnh tưởng bở ghê quá, há há.
Túm lại là anh phải minh oan cho cái câu "ngừ iu anh kiu ca như lày.." níu không là anh có chạy đàng giời cũng không thoát cái sự thù dai của em đâu nhá!