Liu ý: - Mọi sao chép phải ghi rõ nguồn và tác giả;
- Nói tục chưởi bậy hông được hoan nghinh.
Buồn trần đời là buồn!
Chiều, vài người về dồi, còn mình nằm dài nhìn trần nhà, nhìn trời sầm sà sầm sì, càng buồn!
Hồi vừa làm nhà thì từ tờ lờ mờ hàng ngày, người vầu nhiều hàng nghìn hàng nghìn, nầu là người già, nầu là liền bà sồn sồn, đầy hằm bà lằng người, cười cười đùa đùa, ồn ồn ào ào ngoài vườn ngoài trời.
Mình... sường sường nhiều.
Giờ thì người vầu lèo tà lèo tèo. Ngày vài người vài người, vầu nhà vừa dùng trà vừa nhìn nhìn nhìn nhìn, cười cười cười cười dồi về liền, nầu thèm còm dòng nầu!
Buồn buồn từ nhiều ngày dồi!
Vì gì mờ người vầu nhà mình lèo tèo dần?
Mờ mình nầu làm gì phiền lòng người nầu!?
Người nầu vầu, dù giầu tiền nghìn tiền nghìn, dù nghèo tiền đồng tiền hào lìu tìu, dù người già, dù liền bà sồn sồn l`n nhà l`n nhồn, dù từ Ằng Gồ Là, dù từ Dìm Bà Bù Uồi về, mình đều chầu chầu, đều mời dùng trà, ngồi thì ngồi mờ nằm thì nằm, mình đều chiều. Dồi thì nhà mình mờ còn gì, mình đều bày mời!...
Thì còn vì điều gì, mờ giờ vầu dồi về liền?
Àh, là vì nhà mình nghèo lìu tìu? Từ hồi nầu giờ, mình hoàn toàn nghèo, nghèo hoàn toàn, nầu hồi nầu giầu!
Ờ, nhà mình nghèo tuềnh nghèo toàng, nghèo làng nhà làng nhàng vầy, toàn trà là trà, nầu còn gì mời người ngoài, ngoài trà?
Người ngoài vầu nhà mình, nhìn nhìn, đều cười nhà mình nghèo dồi về liền!
Giờ, người nầu thèm phờ rèn sờ* cùng người nghèo bằng mình?
Còn vài người đàn bà sồn sồn l`n nhà l`n nhồn, mình nghèo vầy, hòng gì tìm bà nầu... còn, về dùng trà cùng mình, buồn cùng mình, dồi đồng hành đồng... giường cùng mình hàng ngày?
Thời nầy, nghèo là hèn dồi, hèn huyền tuyền dồi, đừng hòng mờ đòi gì đòi gì! Người già thường đùa: Nghèo thì lầu**, giầu thì nhành**. Chừng nầu mình giầu?
Hầy dzà, chừng nầu mình giầu, đừng hòng mình mời người nầu từng cười mình nghèo, dù là đàn bà sồn sồn l`n nhà l`n nhồn, vầu nhà mình mờ dùng trà dồi cười đùa ồn ào!
Mờ giờ thì dừ dồi, người thì... mềm mềm dồi, chừng nầu thì mình giầu, mình còn chờ?
Chừng nầu mình giầu?
Chừng nầu thì mình giầu?
Mình mờ giầu thì đừng hòng mình thèm!...
Hà hà hà.
__________________________________
*phờ rèn sờ: tiếng Inh lít đâu như kêu là friends = kết bạn? Bạn anh bẩu thế, anh cũng biên bừa tiếng Khoai Tây cho oách, chứ anh biết quái đâu!
**lầu: lâu, nhành: nhanh. Anh biên thế cho nó... vần he he.
- Nói tục chưởi bậy hông được hoan nghinh.
(Chiện dất tào lao đọc cho vui, xả chét, có thể có thật mà cũng có thể chỉ là hư
cấu. Bạn đọc hông nhất thiết phải tưởng tượng si diễn nhiều, hại thận.)
Trà hâm lại - Hàng đã bày bán từ 4/11/2010, giờ bí hàng, đem bày lại.
Ầy dzà,
Nhiều ngày dồi, người vầu nhà mình càng ngày càng lèo tèo dần, lèo tèo dần.cấu. Bạn đọc hông nhất thiết phải tưởng tượng si diễn nhiều, hại thận.)
Trà hâm lại - Hàng đã bày bán từ 4/11/2010, giờ bí hàng, đem bày lại.
Ầy dzà,
Buồn trần đời là buồn!
Chiều, vài người về dồi, còn mình nằm dài nhìn trần nhà, nhìn trời sầm sà sầm sì, càng buồn!
Hồi vừa làm nhà thì từ tờ lờ mờ hàng ngày, người vầu nhiều hàng nghìn hàng nghìn, nầu là người già, nầu là liền bà sồn sồn, đầy hằm bà lằng người, cười cười đùa đùa, ồn ồn ào ào ngoài vườn ngoài trời.
Mình... sường sường nhiều.
Giờ thì người vầu lèo tà lèo tèo. Ngày vài người vài người, vầu nhà vừa dùng trà vừa nhìn nhìn nhìn nhìn, cười cười cười cười dồi về liền, nầu thèm còm dòng nầu!
Buồn buồn từ nhiều ngày dồi!
Vì gì mờ người vầu nhà mình lèo tèo dần?
Mờ mình nầu làm gì phiền lòng người nầu!?
Người nầu vầu, dù giầu tiền nghìn tiền nghìn, dù nghèo tiền đồng tiền hào lìu tìu, dù người già, dù liền bà sồn sồn l`n nhà l`n nhồn, dù từ Ằng Gồ Là, dù từ Dìm Bà Bù Uồi về, mình đều chầu chầu, đều mời dùng trà, ngồi thì ngồi mờ nằm thì nằm, mình đều chiều. Dồi thì nhà mình mờ còn gì, mình đều bày mời!...
Thì còn vì điều gì, mờ giờ vầu dồi về liền?
Àh, là vì nhà mình nghèo lìu tìu? Từ hồi nầu giờ, mình hoàn toàn nghèo, nghèo hoàn toàn, nầu hồi nầu giầu!
Ờ, nhà mình nghèo tuềnh nghèo toàng, nghèo làng nhà làng nhàng vầy, toàn trà là trà, nầu còn gì mời người ngoài, ngoài trà?
Người ngoài vầu nhà mình, nhìn nhìn, đều cười nhà mình nghèo dồi về liền!
Giờ, người nầu thèm phờ rèn sờ* cùng người nghèo bằng mình?
Còn vài người đàn bà sồn sồn l`n nhà l`n nhồn, mình nghèo vầy, hòng gì tìm bà nầu... còn, về dùng trà cùng mình, buồn cùng mình, dồi đồng hành đồng... giường cùng mình hàng ngày?
Thời nầy, nghèo là hèn dồi, hèn huyền tuyền dồi, đừng hòng mờ đòi gì đòi gì! Người già thường đùa: Nghèo thì lầu**, giầu thì nhành**. Chừng nầu mình giầu?
Hầy dzà, chừng nầu mình giầu, đừng hòng mình mời người nầu từng cười mình nghèo, dù là đàn bà sồn sồn l`n nhà l`n nhồn, vầu nhà mình mờ dùng trà dồi cười đùa ồn ào!
Mờ giờ thì dừ dồi, người thì... mềm mềm dồi, chừng nầu thì mình giầu, mình còn chờ?
Chừng nầu mình giầu?
Chừng nầu thì mình giầu?
Mình mờ giầu thì đừng hòng mình thèm!...
Hà hà hà.
__________________________________
*phờ rèn sờ: tiếng Inh lít đâu như kêu là friends = kết bạn? Bạn anh bẩu thế, anh cũng biên bừa tiếng Khoai Tây cho oách, chứ anh biết quái đâu!
**lầu: lâu, nhành: nhanh. Anh biên thế cho nó... vần he he.
Cẩm yên 20 cái tâm đi, Cẩm có di ăn mày em ko bỏ Cẩm mờ.
Nhừ này là giàu dồi giàu dồi, mềm dồi mềm dồi
Èm đàu vì cười dồi
thành-xờ Già!!! èm vìa
vào nhà, chào chào, cười cười, bàn bàn. Mình vào cùng, phằm phằm, sầm sầm. Mình
buồn... mình cười, dần dần, ồ ồ, khà khà. Mình thèm còm, mà mình lười. Mình còn vào
hàng ngày, nhòm ìntrài dài dài. Cẩm Hòi, đừng buồn đừng sầu, đừng làu nhàu, đừng lèo nhèo.
Hàng ngày tuồn ìn trài dài loằng ngoằng vào nhà, mời mình vìu. nhe!