Liu ý: - Mọi sao chép phải ghi rõ nguồn và tác giả;
- Nói tục chưởi bậy hông được hoan nghinh.
- Nói tục chưởi bậy hông được hoan nghinh.
(Chiện
dất tào lao đọc cho vui, xả chét, có thể có thật mà cũng có
thể chỉ là hư cấu. Bạn đọc hông nhất thiết phải tưởng tượng
si diễn nhiều, hại thận.)
Há há há,
Tối hôm dồi, 20/10 (ngày gì anh biết quái đâu), đang ngồi nhậu với lũ sâu bia, Số3 a lô, xả một tràng:
- "Anh chán thật đới, em chờ dài cổ cả ngày hôm nay, hông thấy anh chúc mừng một câu, đến cái tin nhắn cũng hông! Tiếc tiền à?...". Bla blô...
Anh hỏi:
- Ơh!... Thế hôm nay ngày giề hở em yêu?
Em ẻm:
- Ngày 20 tháng 10 chứ còn ngày gì nữa! Anh vô tâm quá đi! Em ghét anh!
Anh bẩu:
- Ơh, chệt, hôm nay 20, thế mai 21 à?
Lũ bạn xung quanh, nghe anh nói chiện điện thoại, cứ rũ ra cười nghiêng ngả. Cả em ẻm đầu kia cũng cười phe phé.
Bữa nay 20, thế ngày mai chả là 21 à? Có thế mà cũng cười, buồn cưới thật!
Chỉ là sắp đến cuối tháng thôi - vậy mà cả lũ cứ nhe hết cả răng ra mà cười toe cười toét, chả hiểu tại sao? Vô duyên đếch chịu!
Chả hiểu tại sao?
Băng khoăng mãi đến tận bi giờ.
Há há há!
- Comments (8)
- Trackbacks (0)
- Permalink
- Yahoo! User
-
..em nga ngố ...tên cẩm già ngẫn bạn anh cũng mần anh băng khoăng quá thui..dưng anh băng khoăng ở chỗ..níu bựn vì gái thì ở vị anh anh sẽ bẩu ...ô thế hôm nay sinh nhật ông nảo ..ông nào..ví dụ các mác chả hạn...còn hắn bẩu hôm nay hăm mươi mai hăm mốt thì có khi hắn đương đong giai..chắc luôn hay vưỡn còn băng khoăng
- He he, ngày phụ nữ Lừa đó. Cẩm yêu mà đong gái Lừa thì nhớ, hông đong thì thoai.
-
@chú Tin: Chú có lỡ mồm chưởi tục trong nhà lão, lão đã dọn dồi. Lần sau rút kinh nghiệm nha. Nhà lão hông phẩy quán tên Cổ Nhuế nhế.
-
ah` bác thik tăng viu hả.hehe. cần hok e làm cho. mấy ngày lên chục ngàn viu ngay^^thật
-
Anh cũng băng khoăng quá. Thế giờ Cẩm già đã biết ngày gì chưa bảo Anh mới !
-
Úi giời ui, lại bắt quả tang có con bịch số 3 nhế. lần này thì cấm cãi nhế ngưòi yêu cũ nhế!
-
20/10 điếu biết ngày gì, thế mà cũng đòi đong gái. Băn khoăn cái điếu .
thế lào mà tự dưng nại thấy buồn buồn, âm ấm. Nhẽ ra đi uốn bia dưng mà nại cầm cái bút đút vào nọ mực để viết thơ đơi.
Anh đi; Anh đi cá đớp bèo ao.
Anh về; Anh về cá dớp cả phao nẫn cần.