Liu ý: - Mọi sao chép phải ghi rõ nguồn và tác giả;
- Nói tục chưởi bậy hông được hoan nghinh.
- Nói tục chưởi bậy hông được hoan nghinh.
(Chiện
dất tào lao đọc cho vui, xả chét, có thể có thật mà cũng có
thể chỉ là hư cấu. Bạn đọc hông nhất thiết phải tưởng tượng
si diễn nhiều, hại thận.)
(Đưa cái link em Cố dẫn bên dưới lên mần minh họa)
Mưa.
Rét.
Buốt.
Tê tái!
Thủ đô Ngàn Năm Chật Vật bắt đầu rét...
Mới rét, mờ ông Giời chơi luôn 10, 11 độ.
Rét dăn dúm, dăn deo, co dụt hết cả!
Nghe bẩu, bên nước bạn fò* tốt lại sắp tăng cường cho chầu rét nữa?
Sợ hông!?
Thế mới thấy, thợ nhạc Tùng Tô Thanh ví Anh với Em như Cây với Đất chí lí thật, búa bổ thật.
Ai là Cây? - chắc Anh? - thì Anh mới cắm rễ sâu được vầu Em? Chứ Em lấy... rễ đâu rễ đâu?
Ai là Đất? - thì còn ai ngoài Em! - thì Em mới ôm Anh, Đất mới ôm Cây! Chứ Cây ai đi ôm Đất!?
Chắc chắn Anh là Cây, Còn Em phải là Đất!
...
Rét thế nầy, nghĩ Cây cũng chả nên đi đâu, bia bọt mần giề, cứ nằm nhà cho Đất ôm, ôm chặt tận đáy lòng là phê như con tê tê, sướng như con cà cuống hế hế!
Mờ nhà nầu có Đất to to, độ 6, 7 chục ký giở lên, hoặc độ tạ, trên tạ... thì ngon... thôi dồi!
Nhẽ càng to càng tốt?
...
Có chiện hơi hơi dùng dợn nầy, anh nghe bạn anh kể, chả biết có thật?
Đêm rồi, rét quá, Cây nhà nọ có Đất to ôm, cũng được Đất to ôm chặt tận đáy lòng...
Sáng, thấy Cây cứng quèo!
Thì ra, Cây đã ngừng..., ngừng hơi thở... tự bâu giờ chả biết he he!
Nhẽ tại Đất to quá, Đất ôm, dồi xiết Cây chặt quá?
Kinh hông?
Sợ hông?
Thế giờ, có tậu, thì tậu quả Đất to độ nhiêu là vừa?
Người thì bẩu độ dăm chục ký là vừa, người thì kêu phẩy tạ, hơn tạ, mới đã...
Dối tinh dối mù!
Anh thích to, thì anh cứ vốt** cho cái phe bẩu tạ! Chả biết thế lào?
Há há há!
_____________________________________________________________________________
*fò: tiếng khoai Tây biên là four, nghĩa là 4. Bạn anh bẩu thế anh biết đâu. Anh dùng thêm tiếng khoai Tây cho văn thêm sang trọng thôi.
**vốt: tiếng khoai Tây cũng kêu là vốt = vote = bầu chọn. Bạn anh bẩu thế, anh biết đâu.
kiur nài phải ghé lão thường để đọc bài khà khà....
Còn trơ cội gốc già
Không bám sâu được đất
Cây khô rồi cây teo
“Tấc đất tấc vàng”, già Cẩm tậu đất một tạ là quá chí lí, quá lí trí, quá đúng đắn. Chuẩn!
vẫn giả vờ bạo
gan, mơ điều này điều nọ
Em, vện nhỏ
hoang mang, mai
mốt chuyện cửa nhà
Ôi thời buổi
nhìn đâu cũng là
bi kịch
Tìm đâu?
chỗ chui vào chui ra.
Anh lại như ngày xưa, uây Tầu vượt Gia
Lâm
Và budông, kéo cao che kín mặt
Và sau lưng, không còn là nụ cười trong
vắt
của em...
Kèn anh lạnh ngắt cả mùa đông ...
nhắm nông nồn bia cỏ
Em ngượng ngập dìn anh,
mắt ướt ngọt ngào
Nhớ một thưở,
tay em mân mê kèn anh ấm nóng
Áo budông, uây Tầu,
và một trời mơ mộng hư hao.
Bụp phát, mình bên nhau,
anh được làm thằng chồng,
và em là con vện nhỏ
Anh thầm thì mới em,
mình sá chi những điều khốn khó
Em mơ về một ngôi nhà nhỏ
có những vườn rau xanh, có những bông hồng đỏ.
Và một đám trẻ con
bi bô bập bõm đêm ngày.
Mình nào đâu có hay… (Còn nữa)
Đêm rồi, rét quá, Cây nhà nọ có Đất to ôm, cũng được Đất to ôm chặt tận đáy lòng... Sáng, thấy Cây cứng quèo ! Thì ra, Cây đã ngừng..., ngừng hơi thở... tự bâu giờ chả biết he he! Nhẽ tại Đất to quá, Đất ôm, dồi xiết Cây chặt quá? Kinh hông?
Kinh quá chớ lị..Thía Cẩm anh hông sợ à..??? mà vốt cho cục đất cả tạ...? he he..
- Lồng chí cứ tặng các MẢNH LẤT mà lồng chí lã KHÁM LIỀN THỔ, mỗi MẢNH LẤT một cái THẮT..
Thế đất nhà hói nặng nhiu kg ? nhẽ nào đất 70kg còn hói cây thì 50 kg phỏng ? hx đoán thế. . hệ hệ