Lưu
ý: - Mọi sao chép phải ghi rõ nguồn và tác giả;
- Nói tục chưởi bậy hông được hoan nghinh.
- Nói tục chưởi bậy hông được hoan nghinh.
(Chiện
dất tào lao đọc cho vui, xả chét, có thể có thật mà cũng có thể chỉ là hư
cấu. Bạn đọc hông nhất
thiết phải tưởng tượng si diễn nhiều, hại thận.)
thiết phải tưởng tượng si diễn nhiều, hại thận.)
(Chiện Sửa vi tính là rất mỏi tay hay là In hay Ấn?)
Há há há,
Anh kể chiện nầy, nhẽ chả ai tin. Thể nầu dồi cũng lại nghi ngờ, si diễn lùng tùng, bẩu anh Cẩm thế lọ thế chai. Nhất là các gái - chúa hay si diễn yêu đương loãng mạn loãng xẹt!
Cái số anh, mới cả cái tướng tá anh, nó dất buồn cười, tuyền phẩy mần dững việc dất khả nghi, tình thì ngay, nhưng lý thì dất gian.
Tỉ như anh dất hay phẩy đi sửa vi tính đột xuất.
Buồn cười ở chỗ, cái gì anh cũng mù tịt chả biết, mờ cái gì hình như anh cũng hơi hơi biết biết, hơi hơi dõ dàng, chưa biết thì thể nầu dồi cũng phẩy sờ đến, cũng biết!
Máy móc kỹ thuật, anh biết quái gì đâu. Nhất là về vi tính mới cả IT* - cái món I Tờ nầy, anh lại càng i tờ.
Ấy vậy mờ bạn bè, dồi các gái xinh xinh, cái gì cũng hỏi, cái gì cũng nhờ anh tư vấn - Thế mới tài!?.
Nhẽ thấy anh hơi hơi dẻo mỏ, mờ nhiều người mê tín?
Nhẽ tại anh hơi hơi đẹp chai, hơi hơi ga lăng, hơi hơi hào hoa phong nhã, mờ các gái tin tưởng mê mệt?
Nhẽ tại anh...
Túm lại là anh chả biết tại sâu. Chỉ biết hình như cái gì anh cũng hơi hơi biết biết thật!
Anh đã từng sửa chữa đủ thứ, từ buộc lại cái chổi quét nhà cho đến sửa vi tính tinh vi, đã từng tư vấn đủ mọi vướn đề, từ cách thức bảo quản sử dụng đồng hồ, cho đến cả tình yêu lứa đôi nam nữ thiêng liêng loãng mạn, loãng xẹt loãng nhách, thậm chí cả thể thao bóng đá tè nịt vươn vươn...
Bất kể là cái gì trục trặc, hễ cứ có tay anh sờ vầu, cứ mồm anh phán vài câu, là y rằng lại ngon lành, trơn tru, chạy cứ thun thút thun thút - Thế mới tài!
Cũng may, là chưa lần nầu anh để xảy ra án mạng he he!
...
Hôm rồi, đang cafe sáng, Số2** a lô, hết sức khẩn trương:
- Đến em ngay nhế, chữa cho em cái vi tính!
- Ơh... em... anh biết gì về vi tính mờ chữa? Thế hàng xóm nhà em đâu? hông có ông nầu chữa được à? mờ kêu anh?
- Thì em hông thích ông nầu động vầu của em, anh lại giỏi vi tính, chả suốt ngày lốc liếc nhoay nhoáy là gì?..., em chỉ thích anh!
Còn chưa kịp nại lý do bận biên lốc liếc, giả nhời cồng ciếc lọ chai hông đến được, thì em đã cúp máy - bực cả mình!
Thế nầy là anh lại sắp phẩy đâm đầu vầu chỗ điện đóm nguy hiểm dồi đây!
Em thân gái một mình, chồng tự dưng chán đời bỏ đi đâu lâu dồi, mờ mình lại đến nhà sửa vi tính tinh vi? - Tình ngay lý gian, có tró nó tin được vi tính hỏng!
Ấy là chưa kể điện đóm chết người, nói dại, nhỡ nó... giật cho phát đứ đừ, cứng đơ ra đấy...!
Mờ kể cũng buồn cười, cái món vi tính nầy, cứ nhè các em chán chồng chồng chán, chồng bỏ bỏ chồng hoặc... chửa chồng, là hay lăn quay ra hỏng xoành xoạch xoành xoạch! Đã gặp nhiều trường hợp thế nầy dồi, anh còn lạ gì!
Lần nầy...,
Chỉ có anh mới được động vầu của em...!? Em chỉ thích anh...!?
Lạ nhở? - Số2 lúc nầu cũng khó dất hiểu! Dưng mờ lúc nầu cũng dễ dất thương!
Thôi thì cũng đành, cầm đại cái kìm vặn ống nước, anh liều đi sửa vi tính...
...
Vừa lò dò đến nơi, đã bị em mắng té tát, chắc đang dất sốt duột về cái vi tính hỏng:
- Dời ạ, lâu thế! Em chờ sốt cả duột!
Hé hé, Số2 ngoa thế chứ, mới có 14 phút dưỡi, kể từ lúc em a lô, vậy mờ kêu "lâu thế lâu thế, sốt duột sốt duột"...!
Còn đang lo lắng, chả biết có sửa được vi tính hông, chân tay thì run run, lại hơi hơi khó thở vì đường đông quá nhiều người cùng thở, dưng nhìn em trắng trẻo hồng hào, mỏng manh tươi tắn trong cái áo ngủ dài khoác hờ, chỉ kịp cài có mỗi một khuy trên, cũng tươi tắn mỏng manh, thì tự dưng, chả biết tại sâu, anh lại thấy... trào lên..., trào lên một niềm thương cảm cảm thương, cũng thấy đỡ đỡ run, đỡ đỡ nghẹt thở, thấy tự tin hơn và hơi hơi... hồi hà hồi hộp.
He he, dừ dừ dồi mờ còn... hồi hộp, xấu hổ quá xấu hổ quá!
Anh hông kể chiện hồi hộp nữa, xấu hổ lắm, chỉ kể chiện sửa vi tính thôi nhế!
...
Ngồi ngắm em mặt đỏ bừng bừng như vừa uốn diệu, pha có ly cafe cho anh thôi, mờ chân tay cứ lóng nga lóng ngóng dễ thương, anh chợt thấy căm ghét cái món vi tính tinh vi, chỉ được cái hay mần khó dễ cho đàn bà con gái cô đơn...
Chừng đã bớt bớt khó thở, anh mới thận trọng đi vầu chiên môn:
- Nầu nầu, vi tính hỏng dư nầu dư nầu...?
- Cái máy in anh ạ, em bấm bờ dìn*** mãi, mờ nó cứ đơ đơ, chẳng chịu...ra...cái gì cả!
Chết thật, anh đang nghĩ sửa vi tính, thì đoành phát, bi giờ lại ra sửa máy in! - Không kịp chuẩn bị - Thế có chết không chứ?
Bẩu vi tính hỏng, tỉ như chữ nó hông to ra được, hay bấm nó hông lên, thì còn thử bấm nọ bấm kia, xem nó có to, có lên được hông, chứ máy in hông in, thì anh biết bấm thử cái giề? chữa thế nầu?
Loay hoay rờ rẫm cái máy in của em, hông thấy có chỗ nầu bị nứt cả, lại sờ thấy có cái nút to to, anh cứ ấn đại vầu:
Chợt thấy nó bật poách phát, cái nắp nó mở... ngửa ra thế lày:
Anh vội vàng ấn nó vầu giở lại, thì tự dưng, nó rề rề đùn ra một trang, làm anh giật bắn cả mình:
Àh àh...! - Vậy là phẩy ấn ấn thì nó mới ra!
Liếc sang Số2, thấy em ẻm đang nhìn anh đằm đuồi, đầy ngưỡng mộ...
Công nhận, sửa vi tính cũng đơn giản. Dưng mờ giải thích thế nầu cho em hiểu đây?
- Ơh, được dồi kìa! Anh tài thế, vừa sờ vầu cái là được! Thế là bệnh gì hở anh?...
- Àh, bị vi dút em ợ. Phẩy ấn ấn thế lày thế lày thì nó mới ra, muốn nó ra nhiều thì phẩy ấn nhiều, muốn nó ra... - anh giải thích đại.
Số2 chợt véo anh một cái đau điếng, chả hiểu tại sao:
- Anh thì lúc nầu cũng ấn ấn ấn ấn, ra ra ra ra!...
...
Thường thì sửa vi tính xong, gia chủ hay mời anh ở lại... xơi cơm rau dưa thân mật.
Dưng mờ anh đều về luôn, hông lần nầu ở lại.
Sửa vi tính dễ ợt, có đáng giề đâu, nhẽ nầu còn ăn cơm nhà người ta!
Anh phục anh quá há há há!
Mỗi tội, hôm ấy, in cả trăm trang, anh ngồi ấn cho em mỏi cả tay!
Anh cứ băng khoăng: Chả hiểu là In hay là Ấn?
Há há há!
____________________________________________________
*IT = Information Technology = tiếng Inh Lít đâu như là Vi tính Tinh vi. Bạn anh bẩu thế, anh biết đâu.
**Số2: là em có thằng con tuổi Dần. Anh đã kể ở đây. Thằng nhỏ ăn khỏe như hổ nên em đã phải gửi về bà hà hà.
***bờ dìn = Print = in đê mầy, vưỡn tiếng Inh Lít, bạn anh bẩu thế.
Cái số anh, mới cả cái tướng tá anh, nó dất buồn cười, tuyền phẩy mần dững việc dất khả nghi, tình thì ngay, nhưng lý thì dất gian.
Tỉ như anh dất hay phẩy đi sửa vi tính đột xuất.
Buồn cười ở chỗ, cái gì anh cũng mù tịt chả biết, mờ cái gì hình như anh cũng hơi hơi biết biết, hơi hơi dõ dàng, chưa biết thì thể nầu dồi cũng phẩy sờ đến, cũng biết!
Máy móc kỹ thuật, anh biết quái gì đâu. Nhất là về vi tính mới cả IT* - cái món I Tờ nầy, anh lại càng i tờ.
Ấy vậy mờ bạn bè, dồi các gái xinh xinh, cái gì cũng hỏi, cái gì cũng nhờ anh tư vấn - Thế mới tài!?.
Nhẽ thấy anh hơi hơi dẻo mỏ, mờ nhiều người mê tín?
Nhẽ tại anh hơi hơi đẹp chai, hơi hơi ga lăng, hơi hơi hào hoa phong nhã, mờ các gái tin tưởng mê mệt?
Nhẽ tại anh...
Túm lại là anh chả biết tại sâu. Chỉ biết hình như cái gì anh cũng hơi hơi biết biết thật!
Anh đã từng sửa chữa đủ thứ, từ buộc lại cái chổi quét nhà cho đến sửa vi tính tinh vi, đã từng tư vấn đủ mọi vướn đề, từ cách thức bảo quản sử dụng đồng hồ, cho đến cả tình yêu lứa đôi nam nữ thiêng liêng loãng mạn, loãng xẹt loãng nhách, thậm chí cả thể thao bóng đá tè nịt vươn vươn...
Bất kể là cái gì trục trặc, hễ cứ có tay anh sờ vầu, cứ mồm anh phán vài câu, là y rằng lại ngon lành, trơn tru, chạy cứ thun thút thun thút - Thế mới tài!
Cũng may, là chưa lần nầu anh để xảy ra án mạng he he!
...
Hôm rồi, đang cafe sáng, Số2** a lô, hết sức khẩn trương:
- Đến em ngay nhế, chữa cho em cái vi tính!
- Ơh... em... anh biết gì về vi tính mờ chữa? Thế hàng xóm nhà em đâu? hông có ông nầu chữa được à? mờ kêu anh?
- Thì em hông thích ông nầu động vầu của em, anh lại giỏi vi tính, chả suốt ngày lốc liếc nhoay nhoáy là gì?..., em chỉ thích anh!
Còn chưa kịp nại lý do bận biên lốc liếc, giả nhời cồng ciếc lọ chai hông đến được, thì em đã cúp máy - bực cả mình!
Thế nầy là anh lại sắp phẩy đâm đầu vầu chỗ điện đóm nguy hiểm dồi đây!
Em thân gái một mình, chồng tự dưng chán đời bỏ đi đâu lâu dồi, mờ mình lại đến nhà sửa vi tính tinh vi? - Tình ngay lý gian, có tró nó tin được vi tính hỏng!
Ấy là chưa kể điện đóm chết người, nói dại, nhỡ nó... giật cho phát đứ đừ, cứng đơ ra đấy...!
Mờ kể cũng buồn cười, cái món vi tính nầy, cứ nhè các em chán chồng chồng chán, chồng bỏ bỏ chồng hoặc... chửa chồng, là hay lăn quay ra hỏng xoành xoạch xoành xoạch! Đã gặp nhiều trường hợp thế nầy dồi, anh còn lạ gì!
Lần nầy...,
Chỉ có anh mới được động vầu của em...!? Em chỉ thích anh...!?
Lạ nhở? - Số2 lúc nầu cũng khó dất hiểu! Dưng mờ lúc nầu cũng dễ dất thương!
Thôi thì cũng đành, cầm đại cái kìm vặn ống nước, anh liều đi sửa vi tính...
...
Vừa lò dò đến nơi, đã bị em mắng té tát, chắc đang dất sốt duột về cái vi tính hỏng:
- Dời ạ, lâu thế! Em chờ sốt cả duột!
Hé hé, Số2 ngoa thế chứ, mới có 14 phút dưỡi, kể từ lúc em a lô, vậy mờ kêu "lâu thế lâu thế, sốt duột sốt duột"...!
Còn đang lo lắng, chả biết có sửa được vi tính hông, chân tay thì run run, lại hơi hơi khó thở vì đường đông quá nhiều người cùng thở, dưng nhìn em trắng trẻo hồng hào, mỏng manh tươi tắn trong cái áo ngủ dài khoác hờ, chỉ kịp cài có mỗi một khuy trên, cũng tươi tắn mỏng manh, thì tự dưng, chả biết tại sâu, anh lại thấy... trào lên..., trào lên một niềm thương cảm cảm thương, cũng thấy đỡ đỡ run, đỡ đỡ nghẹt thở, thấy tự tin hơn và hơi hơi... hồi hà hồi hộp.
He he, dừ dừ dồi mờ còn... hồi hộp, xấu hổ quá xấu hổ quá!
Anh hông kể chiện hồi hộp nữa, xấu hổ lắm, chỉ kể chiện sửa vi tính thôi nhế!
...
Ngồi ngắm em mặt đỏ bừng bừng như vừa uốn diệu, pha có ly cafe cho anh thôi, mờ chân tay cứ lóng nga lóng ngóng dễ thương, anh chợt thấy căm ghét cái món vi tính tinh vi, chỉ được cái hay mần khó dễ cho đàn bà con gái cô đơn...
Chừng đã bớt bớt khó thở, anh mới thận trọng đi vầu chiên môn:
- Nầu nầu, vi tính hỏng dư nầu dư nầu...?
- Cái máy in anh ạ, em bấm bờ dìn*** mãi, mờ nó cứ đơ đơ, chẳng chịu...ra...cái gì cả!
Chết thật, anh đang nghĩ sửa vi tính, thì đoành phát, bi giờ lại ra sửa máy in! - Không kịp chuẩn bị - Thế có chết không chứ?
Bẩu vi tính hỏng, tỉ như chữ nó hông to ra được, hay bấm nó hông lên, thì còn thử bấm nọ bấm kia, xem nó có to, có lên được hông, chứ máy in hông in, thì anh biết bấm thử cái giề? chữa thế nầu?
Loay hoay rờ rẫm cái máy in của em, hông thấy có chỗ nầu bị nứt cả, lại sờ thấy có cái nút to to, anh cứ ấn đại vầu:
Chợt thấy nó bật poách phát, cái nắp nó mở... ngửa ra thế lày:
Anh vội vàng ấn nó vầu giở lại, thì tự dưng, nó rề rề đùn ra một trang, làm anh giật bắn cả mình:
Àh àh...! - Vậy là phẩy ấn ấn thì nó mới ra!
Liếc sang Số2, thấy em ẻm đang nhìn anh đằm đuồi, đầy ngưỡng mộ...
Công nhận, sửa vi tính cũng đơn giản. Dưng mờ giải thích thế nầu cho em hiểu đây?
- Ơh, được dồi kìa! Anh tài thế, vừa sờ vầu cái là được! Thế là bệnh gì hở anh?...
- Àh, bị vi dút em ợ. Phẩy ấn ấn thế lày thế lày thì nó mới ra, muốn nó ra nhiều thì phẩy ấn nhiều, muốn nó ra... - anh giải thích đại.
Số2 chợt véo anh một cái đau điếng, chả hiểu tại sao:
- Anh thì lúc nầu cũng ấn ấn ấn ấn, ra ra ra ra!...
...
Thường thì sửa vi tính xong, gia chủ hay mời anh ở lại... xơi cơm rau dưa thân mật.
Dưng mờ anh đều về luôn, hông lần nầu ở lại.
Sửa vi tính dễ ợt, có đáng giề đâu, nhẽ nầu còn ăn cơm nhà người ta!
Anh phục anh quá há há há!
Mỗi tội, hôm ấy, in cả trăm trang, anh ngồi ấn cho em mỏi cả tay!
Anh cứ băng khoăng: Chả hiểu là In hay là Ấn?
Há há há!
____________________________________________________
*IT = Information Technology = tiếng Inh Lít đâu như là Vi tính Tinh vi. Bạn anh bẩu thế, anh biết đâu.
**Số2: là em có thằng con tuổi Dần. Anh đã kể ở đây. Thằng nhỏ ăn khỏe như hổ nên em đã phải gửi về bà hà hà.
***bờ dìn = Print = in đê mầy, vưỡn tiếng Inh Lít, bạn anh bẩu thế.
Riêng sửa máy tính thì không được dùng USB cắm nhề! Chỉ cho nhìn voà nghiên kíu thoai....
Chúc chủ nhà môt ngày tốt lành nha!
Sường, sường anh nhở, các em ơi!?
Vừa hô một tiếng - đông thôi dồi,
Bâu nhiêu em tới binh anh thế
Cẩm anh dzui quá, sướng… rụng rời!
Thành kìu thành kìu!
hàng cũ, Cẩm nghiện hàng qua sử dụng ư. Xem xem sửa hàng mới đi hông Manh điều hàng đến sửa máy cho Cẩm đới.
Sửa máy mới điơ hơ
hơ
Lão đây tuy xấu khác người
Dưng mừ phong độ..10 người còn thua
Hông tin thì để lão..cua
Hoa xinh sẽ biết lão vua..đồng hồ (*)
Banh, bóng, tèn nịt nơi mô
Lão đây chơi tuốt đá vô..ào ào
Vi tánh vi tiếc tầm phào
Ra tay một phát ào ào ấn in..
C3, C4..Lim dim
Tất thảy tìm lão nhắn tin hàng giờ
Cẩm ơi! Cẩm ở nơi mô?
Còn bao tài lẻ bi giờ trình ra
Lão ngại bảo lão ba hoa
Dưng mà lão thật: rất là có ruyên
Các em xoắn xuýt kề bên Đêm nằm mơ mộng kêu tên ời ời
Thi, Nẻ, Hoa, Bày, Sáo ơi...
Mời mời ghé quán lão chơi hàng ngày
Thơ cóc mần phọt ra ngay
Lão sướng cười ngoác nên bày răng hô
Ngờ lâu mụ gấu phát rồ
Đạp lão một phát lăn gô xuống giường
Ban ngày lốc liếc ẩm ương
Đêm nằm bên vợ tên nường kiu ra
Mần ăn chẳng được chi mà
Đĩ mồm đĩ miệng gái là bu vô
Ô hô! cóc cụ liên tu
Đang binh sao lại dìm liên vu hồi...
Ố hố...! Tui nhớ mần cóc binh lão..sao cuối cùng lại dìm hàng lão nhể..hế hế..
p/s: (*)Bác nào hông hiểu nhớ coi lại bài đồng hồ 1-2-3 của lão Cẩm nhế...)
20:52 07-12-2010
Sâu lại cắt dán thế lày làm mọi người hiểu sai vướn đề đi hở Cố Yêu? bởi ...vì ..thì..là...Cố Cố là s..
Sắm ngay kiềm vít lông nhông dạo làng
Dù rằng chỉ biết làng nhàng
tí điện tí nước vội vàng nhào zô
Hói già miệng cứ bô bô
Vi tính biết tất ô hô giỏi kìa
Máy hư Cẩm hói đem zìa
lấy tay nhấn nhấn cái bìa nó văng
CÀng nhấn cái máy càng hăng
Hói kia nhấn mãi thấy căng quá trời
Tưởng đâu một chuyến quá hời
Ai dè chỉ được lời mời ăn cơm
Nhai cơm hói ngỡ nhai rơm
....
....
Ui, bận coi đá banh ủng hộ VN phát, không phọt thơ nữa. . .hệ hệ
Sắm ngay kiềm vít lông nhông dạo làng
Dù rằng chỉ biết làng nhàng
tí điện tí nước vội vàng nhào zô
Hói già miệng cứ bô bô
Vi tính biết tất ô hô giỏi kìa
Máy hư Cẩm hói đem zìa
lấy tay nhấn nhấn cái bìa nó văng
CÀng nhấn cái máy càng hăng
Hói kia nhấn mãi thấy căng quá trời
Tưởng đâu một chuyến quá hời
Ai dè chỉ được lời mời ăn cơm
Nhai cơm hói ngỡ nhai rơm
....
....
Ui, bận coi đá banh ủng hộ VN phát, không phọt thơ nữa. . .hệ hệ
(Đúng là gia_ lamcam)
Em thấy nghi ngờ chi tiết này "Mỗi tội, hôm ấy, in cả trăm trang, anh ngồi ấn cho em mỏi cả tay!".
Như Cẩm thì sức đâu mà "in" và "ấn" kiểu ấy?
có cái ... to to, anh cứ ấn đại vầu: Àh àh...! - Vậy là phẩy ấn ấn thì nó mới ra! CHÚ THÍCH: Tóm tắt sao y bản chánh