Liu ý: - Mọi sao chép phải ghi rõ nguồn và tác giả;
- Nói tục chưởi bậy hông được hoan nghinh.
- Nói tục chưởi bậy hông được hoan nghinh.
(Chiện
dất tào lao đọc cho vui, xả chét, có thể có thật mà cũng có
thể chỉ là hư cấu. Bạn đọc hông nhất thiết phải tưởng tượng
si diễn nhiều, hại thận.)
Há há há,
Anh có tên bạn thân.
Trông hắn xộc xà xộc xệch, như thể từng bộ phận trên người chỉ chực dụng ra đến nơi.
Chả hiểu sao, hắn mê bóng đá kinh khủng khiếp.
Mờ các cơ quan đoàn thể trên người hắn còn chưa nỡ rời xa nhau, nhẽ cũng là nhờ có tình yêu bóng đá gắn kết!
Hông gì liên quan tới bóng đá mờ hắn hông biết, hông rành.
Cứ y thể ma xó bóng đá!
Hắn thuộc hết cả tên đội bóng mới cả tên cầu thủ, mới cả tên người yêu thứ mấy thứ mấy của từng ngôi sao bóng đá trên Quả Đất.
Hắn còn nắm chắc từng cái sân bóng đá của xứ nầu cỏ nhân tạo, xứ nầu cỏ thật, xứ nầu cỏ mọc tốt um tùm, xứ nầu cỏ mọc lưa thưa lưa thưa, chỗ mọc chỗ không...
Chả bù cho anh, bóng đá là thứ anh ghét nhất, ghét như ghét đồng hồ.
Có mời anh đi xem bóng đá, chắc anh cũng chỉ xem được bóng đá nữ!
Là vì các em gái xinh chân dài, chả cần đá bóng vầu gôn, chỉ cần mặc quần đùi đẹp, dồi cứ sút vầu khán giả hoặc nhè... chân nhau mờ sút, hoặc chỉ chạy chạy trên sân thôi cũng được, thì cũng đã đáng xem lắm dồi.
Đằng này...
Mấy chục thằng to con đẹp giai, hông tranh nhau cái gì, đi tranh nhau có nhõn quả bóng chắc chỉ đáng mấy chục ngàn!
Ấy là chưa kể, đám khán giả ngồi trên khán đài thì cứ ầm ầm ào ào như vỡ chợ, hò hét mất trật tự Vào Vào Vào, làm như thể mấy ông ngồi ngoài cứ thích vào là nó vào ngay cho. Bực cả mình!
Vào hay hông, là ở hai cái bên đá nhau, chứ cứ ngồi ngoài hò hò, làm mất trật tự thế, thì ở trong, ai người ta còn đá vào được!
Nhẻ?
Thì anh cũng cứ đoán bừa thế thôi, chứ hông rành bóng đá, anh biết gì đâu!
Anh thật, giá kể mờ có Uồn Cập* tổ chức ở xứ mình, hông chừng anh phải sơ tán sang xứ khác lánh nạn ít ngày.
Thằng bạn anh, chả biết vợ hắn cho ăn uống có nhiều chất gì, thì lại cứ suốt ngày mê mê mẩn mẩn với bóng đá, tưng tửng tưng tửng với bóng đá - thế mới lạ!
Mờ thằng chả lại có biệt tài kể chiện về bóng đá cũng hay phết!
Anh ghét bóng đá là thế, ấy vậy mờ sáng ra, ngồi cafe Hàng Hành, nghe hắn tả về trận bóng đêm hôm trước, cũng thấy mê mê phê phê.
Hắn bẩu, hắn là phan duột của đội Mu Mu** tận xứ Phớt Anh Đê***, rằng nếu có đông xiền, nhất định hắn sẽ tình nguyện bỏ nhà bỏ cửa theo chân đội Mu Mu đi bất cứ đâu để cổ vũ cho đội.
Anh thì hông mê bóng đá, nhưng cứ nghe cái tên đội là mu mu gợi cảm, dễ nhớ, là đã có cảm tình ngất ngây. Dồi nghe hắn tả cầu thủ Mu Mu tuyền dững ngôi sao Quả Đất, kỹ thuật rê dắt bóng lên lên xuống xuống điêu luyện thôi dồi, chỉ cần vờn vờn trước khung thành đối phương - dù là có cỏ mọc nhiều hay mọc lưa thưa, cũng làm tên thủ môn hoa mắt chóng mặt hông còn biết đường nầu mờ lần, dồi bất ngờ đá búp phát vầu luôn, làm cái bên có gôn ấy chết đứ đừ, thì cũng thấy mê mê phê phê, tự dưng thấy yêu yêu đội Mu Mu, thích thích Mu Mu...
Ờ, mờ anh nghĩ, kể cũng lạ thiệt, bóng đá thì bổ béo gì chứ? - Thế mờ bâu nhiêu người cứ lao vầu, bỏ cả ăn, bỏ cả ngủ, bỏ cả các thứ hấp dẫn khác!
...
Hôm dồi, đang cafe Hàng Hành, chợt thằng chả a lô, giọng như sắp đứt hơi:
- Mầy đang đâu? Cần mầy tư vấn đây, tao chán đời lắm dồi...
Bỏ mẹ, lại chuẩn bị tư vấn cho thằng chán đời! - Cái số anh nó vất vả quá!
Hắn đến, trông đúng ra thằng chán đời, quần áo thì xộc xệch, đầu tóc rối bù, râu ria lởm chởm, mặt mũi thì bơ phờ phạc, y thể thằng... chán đời.
Buông mình xuống ghế, hắn rền rĩ:
- Tao chết mất mầy ơi...
- Từ từ, từ từ! Phỉ phui cái mồm mầy, chết là chết thế nầu? Đừng có nghĩ vớ vỉn - anh cảnh cáo hắn.
- Thì mầy bẩu, đêm nầu cũng 2 trận bóng đá, có đêm tới 3 trận, thức đến sáng luôn, sức đâu...
Àh, thì ra là nghiện bóng đá, chết cười với con nghiện nầy!
- Xời ơi, chiện vặt! Tưởng gì, mầy làm tao hết hồn! Thế ai bắt mầy phải xem? Không xem được 2 trận thì xem 1 trận…
- Sư bố mầy! - Hắn chưởi anh. Thế mầy tưởng tao cũng thích xem à? Cực chẳng đã mới phẩy thức đêm thức hôm thế chứ...
- Ơh, thế tao tưởng mầy mê bóng đá? Thế mầy hông mê bóng đá thật à? Thế vì sâu mờ mầy cứ xem suốt đêm...
Hắn cắt lời anh, giọng buồn... xa vắng:
- Mụ vợ tao, hắn khỏe quá...
Thằng cha nầy, không chừng hắn thần kinh mẹ! Vợ khỏe cũng kêu!
- Mầy, điên à? Vợ càng khỏe thì càng tốt, càng phẩy mừng chứ sao! Bi giờ ai chả mong có vợ khỏe? Chả bù cho mụ vợ tao, cứ nay sổ mũi mai rức đầu, dặt dà dặt dẹo, sốt cả duột...
Hắn nhìn anh, như thể nhìn thằng dở hơi vừa ở Trâu Quỳ về:
- Mầy, ngu bỏ mẹ! Nói chiện với mầy, tức anh ách!
Dồi hắn hạ giọng buồn bã, như thể đang tâm sự với ông Giời, chả phẩy nói với anh:
- Thì vợ khỏe quá mới chết! Mầy bẩu tao người ngợm thế nầy... lấy đâu ra... ngày mấy lần? Đêm tao xem bóng đá thực ra cũng là để... trốn vợ thôi mờ...
Àh àh, thì ra là xem bóng đá trốn vợ khỏe, thì ra là mê bóng đá quái đâu he he...
Nghe hắn tâm sự, anh cũng đã lờ mờ đoán ra vướn đề dồi. Đâu như các cụ nhà mình có câu Tốt mái thì hại trống? - Vợ khỏe quá thì... chồng chệt he he - các cụ đã bẩu gì là cấm có sai, các cụ mình tài thật, thánh thật!
Thế giờ biết khuyên hắn thế nầu?
Hay bẩu hắn cố thức đêm xem thêm một trận tè nịt**** nữa?
Mờ trông người hắn thế kia, xộc xệch thế kia, đêm còn xem thêm trận tè nịt nữa, thì có mờ nó... rụng luôn à!?
Cha tiên nhân bóng đá!
Cha tiên nhân tè nịt!
Há há há.
Anh có tên bạn thân.
Trông hắn xộc xà xộc xệch, như thể từng bộ phận trên người chỉ chực dụng ra đến nơi.
Chả hiểu sao, hắn mê bóng đá kinh khủng khiếp.
Mờ các cơ quan đoàn thể trên người hắn còn chưa nỡ rời xa nhau, nhẽ cũng là nhờ có tình yêu bóng đá gắn kết!
Hông gì liên quan tới bóng đá mờ hắn hông biết, hông rành.
Cứ y thể ma xó bóng đá!
Hắn thuộc hết cả tên đội bóng mới cả tên cầu thủ, mới cả tên người yêu thứ mấy thứ mấy của từng ngôi sao bóng đá trên Quả Đất.
Hắn còn nắm chắc từng cái sân bóng đá của xứ nầu cỏ nhân tạo, xứ nầu cỏ thật, xứ nầu cỏ mọc tốt um tùm, xứ nầu cỏ mọc lưa thưa lưa thưa, chỗ mọc chỗ không...
Chả bù cho anh, bóng đá là thứ anh ghét nhất, ghét như ghét đồng hồ.
Có mời anh đi xem bóng đá, chắc anh cũng chỉ xem được bóng đá nữ!
Là vì các em gái xinh chân dài, chả cần đá bóng vầu gôn, chỉ cần mặc quần đùi đẹp, dồi cứ sút vầu khán giả hoặc nhè... chân nhau mờ sút, hoặc chỉ chạy chạy trên sân thôi cũng được, thì cũng đã đáng xem lắm dồi.
Đằng này...
Mấy chục thằng to con đẹp giai, hông tranh nhau cái gì, đi tranh nhau có nhõn quả bóng chắc chỉ đáng mấy chục ngàn!
Ấy là chưa kể, đám khán giả ngồi trên khán đài thì cứ ầm ầm ào ào như vỡ chợ, hò hét mất trật tự Vào Vào Vào, làm như thể mấy ông ngồi ngoài cứ thích vào là nó vào ngay cho. Bực cả mình!
Vào hay hông, là ở hai cái bên đá nhau, chứ cứ ngồi ngoài hò hò, làm mất trật tự thế, thì ở trong, ai người ta còn đá vào được!
Nhẻ?
Thì anh cũng cứ đoán bừa thế thôi, chứ hông rành bóng đá, anh biết gì đâu!
Anh thật, giá kể mờ có Uồn Cập* tổ chức ở xứ mình, hông chừng anh phải sơ tán sang xứ khác lánh nạn ít ngày.
Thằng bạn anh, chả biết vợ hắn cho ăn uống có nhiều chất gì, thì lại cứ suốt ngày mê mê mẩn mẩn với bóng đá, tưng tửng tưng tửng với bóng đá - thế mới lạ!
Mờ thằng chả lại có biệt tài kể chiện về bóng đá cũng hay phết!
Anh ghét bóng đá là thế, ấy vậy mờ sáng ra, ngồi cafe Hàng Hành, nghe hắn tả về trận bóng đêm hôm trước, cũng thấy mê mê phê phê.
Hắn bẩu, hắn là phan duột của đội Mu Mu** tận xứ Phớt Anh Đê***, rằng nếu có đông xiền, nhất định hắn sẽ tình nguyện bỏ nhà bỏ cửa theo chân đội Mu Mu đi bất cứ đâu để cổ vũ cho đội.
Anh thì hông mê bóng đá, nhưng cứ nghe cái tên đội là mu mu gợi cảm, dễ nhớ, là đã có cảm tình ngất ngây. Dồi nghe hắn tả cầu thủ Mu Mu tuyền dững ngôi sao Quả Đất, kỹ thuật rê dắt bóng lên lên xuống xuống điêu luyện thôi dồi, chỉ cần vờn vờn trước khung thành đối phương - dù là có cỏ mọc nhiều hay mọc lưa thưa, cũng làm tên thủ môn hoa mắt chóng mặt hông còn biết đường nầu mờ lần, dồi bất ngờ đá búp phát vầu luôn, làm cái bên có gôn ấy chết đứ đừ, thì cũng thấy mê mê phê phê, tự dưng thấy yêu yêu đội Mu Mu, thích thích Mu Mu...
Ờ, mờ anh nghĩ, kể cũng lạ thiệt, bóng đá thì bổ béo gì chứ? - Thế mờ bâu nhiêu người cứ lao vầu, bỏ cả ăn, bỏ cả ngủ, bỏ cả các thứ hấp dẫn khác!
...
Hôm dồi, đang cafe Hàng Hành, chợt thằng chả a lô, giọng như sắp đứt hơi:
- Mầy đang đâu? Cần mầy tư vấn đây, tao chán đời lắm dồi...
Bỏ mẹ, lại chuẩn bị tư vấn cho thằng chán đời! - Cái số anh nó vất vả quá!
Hắn đến, trông đúng ra thằng chán đời, quần áo thì xộc xệch, đầu tóc rối bù, râu ria lởm chởm, mặt mũi thì bơ phờ phạc, y thể thằng... chán đời.
Buông mình xuống ghế, hắn rền rĩ:
- Tao chết mất mầy ơi...
- Từ từ, từ từ! Phỉ phui cái mồm mầy, chết là chết thế nầu? Đừng có nghĩ vớ vỉn - anh cảnh cáo hắn.
- Thì mầy bẩu, đêm nầu cũng 2 trận bóng đá, có đêm tới 3 trận, thức đến sáng luôn, sức đâu...
Àh, thì ra là nghiện bóng đá, chết cười với con nghiện nầy!
- Xời ơi, chiện vặt! Tưởng gì, mầy làm tao hết hồn! Thế ai bắt mầy phải xem? Không xem được 2 trận thì xem 1 trận…
- Sư bố mầy! - Hắn chưởi anh. Thế mầy tưởng tao cũng thích xem à? Cực chẳng đã mới phẩy thức đêm thức hôm thế chứ...
- Ơh, thế tao tưởng mầy mê bóng đá? Thế mầy hông mê bóng đá thật à? Thế vì sâu mờ mầy cứ xem suốt đêm...
Hắn cắt lời anh, giọng buồn... xa vắng:
- Mụ vợ tao, hắn khỏe quá...
Thằng cha nầy, không chừng hắn thần kinh mẹ! Vợ khỏe cũng kêu!
- Mầy, điên à? Vợ càng khỏe thì càng tốt, càng phẩy mừng chứ sao! Bi giờ ai chả mong có vợ khỏe? Chả bù cho mụ vợ tao, cứ nay sổ mũi mai rức đầu, dặt dà dặt dẹo, sốt cả duột...
Hắn nhìn anh, như thể nhìn thằng dở hơi vừa ở Trâu Quỳ về:
- Mầy, ngu bỏ mẹ! Nói chiện với mầy, tức anh ách!
Dồi hắn hạ giọng buồn bã, như thể đang tâm sự với ông Giời, chả phẩy nói với anh:
- Thì vợ khỏe quá mới chết! Mầy bẩu tao người ngợm thế nầy... lấy đâu ra... ngày mấy lần? Đêm tao xem bóng đá thực ra cũng là để... trốn vợ thôi mờ...
Àh àh, thì ra là xem bóng đá trốn vợ khỏe, thì ra là mê bóng đá quái đâu he he...
Nghe hắn tâm sự, anh cũng đã lờ mờ đoán ra vướn đề dồi. Đâu như các cụ nhà mình có câu Tốt mái thì hại trống? - Vợ khỏe quá thì... chồng chệt he he - các cụ đã bẩu gì là cấm có sai, các cụ mình tài thật, thánh thật!
Thế giờ biết khuyên hắn thế nầu?
Hay bẩu hắn cố thức đêm xem thêm một trận tè nịt**** nữa?
Mờ trông người hắn thế kia, xộc xệch thế kia, đêm còn xem thêm trận tè nịt nữa, thì có mờ nó... rụng luôn à!?
Cha tiên nhân bóng đá!
Cha tiên nhân tè nịt!
Há há há.
______________________________________________________
*Uồn Cập = World Cup = Giải bóng đá Quả Đất. Bạn anh bẩu thế, anh biết đâu.
**Mu Mu: Là tên đội bóng gì mờ MU MU Man Man xứ nầu í, bạn anh bẩu mờ anh cũng quên dồi. Anh thì có biết đội nầu với đội nầu đâu, thôi thì cứ gọi là Mu Mu cho nó thuận mồm.
***xứ Phớt Anh Đê: xứ nầy ở châu gì anh biết đâu, vì cũng chưa đến.
****tè nịt: tennis - tên một món chơi gì của khoai Tây mờ cũng có một quả bóng. Bạn anh bẩu thế, anh biết đâu.
*Uồn Cập = World Cup = Giải bóng đá Quả Đất. Bạn anh bẩu thế, anh biết đâu.
**Mu Mu: Là tên đội bóng gì mờ MU MU Man Man xứ nầu í, bạn anh bẩu mờ anh cũng quên dồi. Anh thì có biết đội nầu với đội nầu đâu, thôi thì cứ gọi là Mu Mu cho nó thuận mồm.
***xứ Phớt Anh Đê: xứ nầy ở châu gì anh biết đâu, vì cũng chưa đến.
****tè nịt: tennis - tên một món chơi gì của khoai Tây mờ cũng có một quả bóng. Bạn anh bẩu thế, anh biết đâu.
Lúc trẻ một tay kéo chẳng lên
Tam niên... tạm được chả ưu phiền
Tứ niên ương dở trên thì bảo
Dưới chẳng nghe nào! Cố ngóc lên
Ngũ niên rối loạn thật ..đảo điên
suốt ngày lại cứ..ngóc.. ngóc lên
2 tay đè xuống thật ...thật phiền
Bình Dân - Chợ Rẫy đi mòn cẳng
Chữa cho bằng được: xuống rồi lên...
P/s: nghe bẩu: ngôn ngữ y khoa nà: Rối loạn..c...hệ hệ...Piết đâu...
Em đọc rồi ma chưa kịp còm. Quanh đi quẩn lại thì Cẩm cũng chỉ muốn đề cập đến vứn đề Cẩm đang mất ăm mất ngủ, tuổi già càng đến gần, nguy cơ cần yếu càng cao. Thôi Cẩm à, ai cũng chỉ có một thời oanh liệt thôi, không có lần thứ 2 đâu. Em tin thời oanh liệt của Cẩm vẫn còn đâu đây trong tâm tưởng Cẩm, chưa xa đâu mừ...
Chồng em cũng nghiền bóng đá ghê lắm, không bỏ sót trận nào, nhưng kỳ lạ, hình như không nghiền ten nịt! Uỵch!