Liu
ý: - Mọi sao chép phải ghi rõ nguồn và tác giả;
- Nói tục chưởi bậy hông được hoan nghinh.
- Nói tục chưởi bậy hông được hoan nghinh.
(Chiện
dất tào lao đọc cho vui, xả chét, có thể có thật mà cũng có thể chỉ là hư
cấu. Bạn đọc hông nhất thiết phải tưởng tượng si diễn nhiều, hại thận.)
Nhớ có lần, lồng chí Lái đề nghị biên cái gì đó bi bi một chút.
Anh nghĩ, đang vui vui thế nầy, tự dưng búp phát, biên cái sự buồn, khó phết!
Buồn, thì ai mờ chẳng có lúc buồn bi ai?
Các Giai mờ buồn, thì thể nầu cũng ngứa chân ngứa tay, muốn đập một cái gì, muốn đá một cái gì hông rõ hình thù...
Các Gái mờ buồn thì buồn thôi dồi, hơi buồn 1 tí cũng thành buồn cả 2 tí, là y rằng chỉ biết khóc, chỉ biết ngồi than thân trách phận tại Anh?, tại Em?, tại Ai...?
Mờ ở đời, có nỗi buồn nầu thê thảm hơn, ngoan cố hơn, dai nhanh nhách hơn nỗi buồn Anh xa Em, Em xa Anh?
Khi Anh phải xa Em, hay Em phải xa Anh, buồn đến nẫu duột nẫu gan.
Nhở?
Buồn đến Bướm rũ rời hông thèm lượn, Chim ủ rũ chả thiết bay!
Khi Anh phải xa Em, hay Em phải xa Anh, hông mưa, ta cũng kêu có mưa, mưa nhỏ thì nhìn ra thành mưa to, dồi mưa tầm mưa tã, dồi hông chừng ra cả lũ lụt...
Thợ nhạc Tùng Tô Thanh, cảm nỗi buồn Anh xa Em, mờ biên được Tình Cây và Đất bất hủ, ví cái sự Anh phải xa Em như Cây phải xa Đất. Nghĩa là Anh đã cắm cái rễ vầu Em dồi, bi giờ bẩu phải dứt cái rễ ấy ra, hông cho cắm nữa, (mờ thực ra, Em cũng chẳng muốn cho dứt ra tẹo nầu), thì cả Anh cả Em, chỉ có buồn mờ ngừng hơi thở, chỉ có buồn mờ... chết!
Buồn ghê hông?
Thợ thơ Quỳnh Xuân, thì lại ví cái sự xa xa gần gần nầy như cuộc chia tay khổ đau vĩ đại giữa Thuyền và Biển!
Cũng chả biết Em là Thuyền hay là Biển, cũng chả biết Anh là Biển hay là Thuyền, chỉ biết rằng 2 cái món Anh Em nầy mờ rời nhau ra, thì thể nầu cũng buồn... rạn vỡ, buồn... bão tố luôn!
Buồn ghê hông?
Túm lại là Giời sinh ra Anh, thì Giời cũng sinh ra Em.
Để mờ suốt ngày ôm nhau!
Để mờ suốt ngày bám rễ vầu nhau! (như Cây với Đất)
Để mờ tối ngày đeo bám theo dõi nhau! (như Thuyền đi đâu Biển cũng biết!)
...
Hông thể có chiện Xa Nhau Kỷ Liệm*!
Bi giờ mờ phải xa nhau, mờ phải dứt nhau ra, hỏi có nên sống mần gì nữa hông?
...
Con cóc cụ buồn nầy, thực ra là cái còm anh đã chia sẻ bên em Hoa Xinh, vầu một ngày Chủ nhật Sì Gòng, hình như mưa tầm mưa tã và hình như, em í cũng đương buồn tĩ buồn tã.
Để minh họa cái sự buồn Anh Em Xa Nhau, anh mang nó về đây, thêm tên cho nó, hy vọng chia sẻ một chút bi, một chút buồn với ai đó cũng đang ngồi đần đần buồn buồn như ngỗng... he he.
Cóc buồn nè:
Xa Anh kỷ liệm
Em xa Anh,
... như Thịt Chó xa Mắm Tôm,
... như Nồi xa Vung úp!
Em xa Anh,
... như Lò xa Củi đút,
... như cả đàn Bướm chẳng một bóng Chim!
Em xa Anh,
... như Thịt Gà vắng Lá Chanh,
... như Rau Răm bơ vơ chờ Vịt Lộn!
Em xa Anh,
... như Xôi thèm Gà Luộc,
... như Vũng Tầu hút mãi Dầu chẳng ra!
Em xa Anh,
... như Đất thiếu Phân,
... như...
... nẫu duột nẫu gan,
... mờ thôi, cũng đành!
Thôi, tự dưng buồn quá, chả biên tiếp được nữa!
Thủ đô Ngàn Năm Chật Vật cũng đương mưa phùn, thúi hết cả Đất, thúi hết cả Chời.
Buồn nẫu hết cả duột, cả đầu, mình, và tứ chi!
Ai có cái gì buồn buồn, chia sẻ với anh cái nhở!?
Nguồn ảnh: tuyền lượm trên net lâu dồi, chả nhớ ở đâu.
____________________________________________________
*Xa nhau kỷ niệm: Đâu như là tên một bài hát buồn? Bạn anh bẩu thế.
Anh nghĩ, đang vui vui thế nầy, tự dưng búp phát, biên cái sự buồn, khó phết!
Buồn, thì ai mờ chẳng có lúc buồn bi ai?
Các Giai mờ buồn, thì thể nầu cũng ngứa chân ngứa tay, muốn đập một cái gì, muốn đá một cái gì hông rõ hình thù...
Các Gái mờ buồn thì buồn thôi dồi, hơi buồn 1 tí cũng thành buồn cả 2 tí, là y rằng chỉ biết khóc, chỉ biết ngồi than thân trách phận tại Anh?, tại Em?, tại Ai...?
Mờ ở đời, có nỗi buồn nầu thê thảm hơn, ngoan cố hơn, dai nhanh nhách hơn nỗi buồn Anh xa Em, Em xa Anh?
Khi Anh phải xa Em, hay Em phải xa Anh, buồn đến nẫu duột nẫu gan.
Nhở?
Buồn đến Bướm rũ rời hông thèm lượn, Chim ủ rũ chả thiết bay!
Khi Anh phải xa Em, hay Em phải xa Anh, hông mưa, ta cũng kêu có mưa, mưa nhỏ thì nhìn ra thành mưa to, dồi mưa tầm mưa tã, dồi hông chừng ra cả lũ lụt...
Thợ nhạc Tùng Tô Thanh, cảm nỗi buồn Anh xa Em, mờ biên được Tình Cây và Đất bất hủ, ví cái sự Anh phải xa Em như Cây phải xa Đất. Nghĩa là Anh đã cắm cái rễ vầu Em dồi, bi giờ bẩu phải dứt cái rễ ấy ra, hông cho cắm nữa, (mờ thực ra, Em cũng chẳng muốn cho dứt ra tẹo nầu), thì cả Anh cả Em, chỉ có buồn mờ ngừng hơi thở, chỉ có buồn mờ... chết!
Buồn ghê hông?
Thợ thơ Quỳnh Xuân, thì lại ví cái sự xa xa gần gần nầy như cuộc chia tay khổ đau vĩ đại giữa Thuyền và Biển!
Cũng chả biết Em là Thuyền hay là Biển, cũng chả biết Anh là Biển hay là Thuyền, chỉ biết rằng 2 cái món Anh Em nầy mờ rời nhau ra, thì thể nầu cũng buồn... rạn vỡ, buồn... bão tố luôn!
Buồn ghê hông?
Túm lại là Giời sinh ra Anh, thì Giời cũng sinh ra Em.
Để mờ suốt ngày ôm nhau!
Để mờ suốt ngày bám rễ vầu nhau! (như Cây với Đất)
Để mờ tối ngày đeo bám theo dõi nhau! (như Thuyền đi đâu Biển cũng biết!)
...
Hông thể có chiện Xa Nhau Kỷ Liệm*!
Bi giờ mờ phải xa nhau, mờ phải dứt nhau ra, hỏi có nên sống mần gì nữa hông?
...
Con cóc cụ buồn nầy, thực ra là cái còm anh đã chia sẻ bên em Hoa Xinh, vầu một ngày Chủ nhật Sì Gòng, hình như mưa tầm mưa tã và hình như, em í cũng đương buồn tĩ buồn tã.
Để minh họa cái sự buồn Anh Em Xa Nhau, anh mang nó về đây, thêm tên cho nó, hy vọng chia sẻ một chút bi, một chút buồn với ai đó cũng đang ngồi đần đần buồn buồn như ngỗng... he he.
Cóc buồn nè:
Xa Anh kỷ liệm
Em xa Anh,
... như Thịt Chó xa Mắm Tôm,
... như Nồi xa Vung úp!
Em xa Anh,
... như Lò xa Củi đút,
... như cả đàn Bướm chẳng một bóng Chim!
Em xa Anh,
... như Thịt Gà vắng Lá Chanh,
... như Rau Răm bơ vơ chờ Vịt Lộn!
Em xa Anh,
... như Xôi thèm Gà Luộc,
... như Vũng Tầu hút mãi Dầu chẳng ra!
Em xa Anh,
... như Đất thiếu Phân,
... như...
... nẫu duột nẫu gan,
... mờ thôi, cũng đành!
Thôi, tự dưng buồn quá, chả biên tiếp được nữa!
Thủ đô Ngàn Năm Chật Vật cũng đương mưa phùn, thúi hết cả Đất, thúi hết cả Chời.
Buồn nẫu hết cả duột, cả đầu, mình, và tứ chi!
Ai có cái gì buồn buồn, chia sẻ với anh cái nhở!?
Nguồn ảnh: tuyền lượm trên net lâu dồi, chả nhớ ở đâu.
____________________________________________________
*Xa nhau kỷ niệm: Đâu như là tên một bài hát buồn? Bạn anh bẩu thế.
này, đọc mãi chưa hiểu các chư vị buồn như thế nào.
Đọc xong thì tự dưng mình lại
thấy rầu, rầu quá là rầu
Rầu rĩ râu ria ra rậm rạp
Rờ râu, râu rụng
Rờ rốn, rốn rung rinh….
dùng bấu Nhăn dân, thời ni anh dùng H2O cho mát mẻ cộng thêm tý âm nhạc giải
khuây. Nghĩ đi nghĩ lại buồn thì Chim, Bướm thời nào cũng zống nhau zưng buồn
thời ni vừa mát sướng hơn thời thởi Cẩm nhở
Một ngày vui nhá người bạn giờ mới quen
Qua nhà lão Cẩm làm cho mình buồn (hic.)
Người buồn tuôn hạt mưa sa
Trời buồn mưa đổ ướt luôn tâm hồn
Thôi thì để lại nụ cười
Nếu mà xài được đừng quên nhỏ này !
HV
Thôi, ngồi vầu bàn triển khai đề tài đi, nghiên cứu khoa học là hết bùn, nhé!
đừng nghe ngươi ta xúi dại mà làm như này nhế
Buồn buồn post mấy câu thơ,Đọc xong thấy dở, buồn ơi là buồn.
buồn buồn muốn chạy đi chơi. chơi rồi lại chán, buồn ơi là buồn
Buồn buồn đi hóng gió chơi. Ai dè ngã bệnh buồn ơi là buồn
Buồn buồn em nói yêu chơi. Ai dè yêu thật buồn ơi là buồn
..........................................
Buồn buồn kiếm chỗ giải sầu. Vào đây nhìn thấy đâu đâu cũng buồn
Buồn buồn vào hóng hớt chơi!. Ko ngờ quá nhảm buồn ơi là buồn
Buồn buồn viết nhảm post chơi Ai Ngờ Ỉn đọc... khùng ơi là khùng
Buồn buồn khóc thử cái chơi. Ai dè sưng mắt buồn ơi là buồn
Buồn buồn quậy mấy câu chơi. Ai dè quậy thậy buồn ơi là buồn
Buồn buồn chọc tổ ong chơi. Ai dè sưng mặt... buồn ơi là buồn
Buồn buồn đi tán trai chơi. Tán phải thằng nghiện, buồn ơi là buồn
Buồn buồn vào ngó chút chơi. Ai ngờ nhòm thấy "buồn ơi là buồn
Buồn buồn ngáp thử chút chơi. Con ruồi chui tọt buồn ơi là buồn
Buồn buồn học lái ô tô,Vừa thi đã trượt, buồn ơi là buồn.
Buồn buồn ra hóng gió chơi. Hóng nhầm gió độc buồn ơi là
buồn
buồn buồn đi bắt chuồn chuồn. trại điên thấy được buồn ơi là
buồn
Buồn buồn ra đứng ngỏ sau. Không thấy em tắm buồn ơi là buồn
Buồn buồn cầm "dế" ném chơi. Lỡ tay ném thiệt buồn
ơi là buồn
Buồn buồn xách xe đi đua. Gặp nhầm cảnh sát buồn ơi là buồn
Buồn buồn lấy rượu uống chơi. Uống nhầm chai dấm ... buồn ơi
là buồn
buồn
Buồn buồn chửi thử cái chơi. Ai ngờ bị đập buồn ơi là buồn!!
Buồn buồn chở vợ đi chơi. Ra đường xẹp lốp buồn ơi là buồn
Buồn buồn mở nhạc nghe chơi. Mở ra đĩa xước buồn ơi là buồn
Buồn buồn rủ bạn nhậu chơi. Ai ngờ tiền hết buồn ơi là buồn
Buồn buồn uýnh vợ cái chơi. Bi giờ vợ bỏ, buồn ơi là buồn!
Buồn buồn đi ngủ cái chơi.Híc híc, ngủ thiệt! Buồn ơi là
buồn!
buồn buồn cắn lưỡi thử chơi nào ngờ đứt thiệt buồn ơi là buồn
Buồn buồn kiếm bạn nhậu chơi. Tự nhiên vợ gọi buồn ơi là buồn
Buồn buồn đi kiếm người yêu. kiếm hoài không thấy buồn ơi là buồn
Buồn buồn ngồi vẽ siêu nhân. bay tông cột điện buồn ơi là buồn
Buồn buồn đá đít chó chơi .ai dè chó cắn buồn ơi là buồn
Buồn buồn vào quán tiếu lâm. ai dè quán vắng buồn ơi là buồn
buồn
Buồn buồn mắc võng nằm chơi,-Ai ngờ võng đứt, buồn ơi là
buồn
Buồn buồn lấy súng ra chơi,-Bắn nhầm đứa bạn, buồn ơi là
buồn
Buồn buồn đếm lá vàng rơi,-Đếm hoài không hết, buồn ơi là
buồn
Buồn buồn muốn hắt xì hơi-Vậy mà không được, buồn ơi là buồn
Buồn buồn đến kiếm em chơi. em bên thằng khác buồn ơi là
buồn
Tức mình huýt sáo gọi chơi . Em thả chó cắm buồn ơi là buồn
Hết buồn đi bắt chuồn chuồn. Lại bị chó cắm buồn nào buồn
hơn
đường.....
Buồn buồn ngồi bứt
tóc chơi . Ai ngờ tóc hói buồn ơi là buồn.
Buồn buồn ngồi khóc
huhu . Ai ngờ bị uýnh buồn ơi là buồn.
Buồn buồn định tán bà già . ai ngờ già quá buồn ơi là buồn.
Buồn buồn dắt chó đi chơi. Ai ngờ chó cắn buồn ơi là buồn
Buồn Buồn đi đá cave ai ngờ nó ết buồn ơi là buồn
Buồn buồn ngồi đốt năm trăm, Đốt nhầm năm chục buồn ơi là
buồn.
Buồn buồn đứng chửi sếp chơi, Giờ bị đuổi việc buồn ơi là
buồn.
Buồn buồn đánh thử vợ chơi, Bi giờ vợ bỏ buồn ơi là buồn.
Buồn buồn nhà cửa... đốt chơi, Đốt rồi quên dập... buồn ơi
là buồn.
Buồn buồn tự tử chết chơi, Ai dè chết thiệt buồn ơi là buồn.
Ai dè lão ấy buồn hơn cả mình
Nhẽ nào lão ấy thất tình
Đang zui sao bổng thình lình buồn so
Buồn sao buồn thế nên vơi chai già
Với chai vẫn thẫy buồn là
Nhâm nhi lát nữa...thế mà hai chai
Hai chai ngây ngất sơn say
Cười như Thị Nở bữa hay Chí phèo.
Tình vừa chớm đã vội tèo
Buồn buồn nhắm mắt ngủ lèo cho xong.
BUỒN :
BUỒN NỮA
BUỒN NÀY
NÀY THÌ BUỒN NÀY
BUỒN, BUỒN, BUỒN ... NGHE HAY HAY,THẢO NÀO CHỊ EM HAY KÊU BUỒN MÀ KHÔNG HIỂU (BÂY GIỜ HIỂU THÌ MUỘN GÒI!)