Lưu ý: - Mọi sao chép phải ghi rõ nguồn và tác giả;
- Nói tục chưởi bậy hông được hoan nghinh.
(Tiếp theo và hết.)
Đồng hồ #2 đọc ở đây.
Đồng hồ #1 đọc ở đây.
Hai cái đồng hồ này, mồ đèn* hơn cái cúc cu trên kia.
Hay ở chỗ, mỗi cái chỉ có nhõn một kim, một cái chiên chỉ giờ, cái còn lại chiên chỉ phút, tức diên.
Mờ cái chỉ giờ thì kim lại dài và to. Thế mới chướng!
Cái chỉ phút, kim bé hơn và cũng ngắn hơn.
Từ nhỏ đến giờ, anh chưa từng gặp một sự nầu lạ hơn sự nầy.
Thực là một sự lạ trần đời!
Cái chỉ giờ có kim to, dài, bạn anh đặt tên là Đồng Hồ Chồng. Cái kia, tức nhiên kêu là Đồng Hồ Vợ.
Muốn sinh hoạt gì đúng kế hoạch, phải ngó cái Đồng Hồ Chồng trước, rồi liếc sang Đồng Hồ Vợ, mới biết sự xem giờ có thành công hay hông. Mờ phải hết sức để ý, hông là nhầm giờ thành phút, phút thành giờ, là kế hoạch sinh hoạt kể như đổ bể chăm chăm!
Một lần, hẹn hò với hắn, anh đã phải chờ cả tiếng đồng hồ, mới thấy cái bản mặt hắn lò dò mò đến. Nhẽ lần ấy, hắn xem giờ bằng hai cái đống chết tiệt nầy.
Cặp đồng hồ nầy, hắn bẩu, mạch đờ ìn mãi tận xứ Ai Sờ Lè Ồn (xứ nầy, tên nghe ngồ ngộ, cứ như một câu hỏi, xa hơn xứ Dìm Bà Bù Uồi nhiều), hỏng cái nầu coi như mất luôn cái đó, hông tiền nầu có thể tậu lại được.
Hai Vợ Chồng Đồng Hồ này, hắn quý nhất, đam mê nhất, chăm sóc cũng công phu, cẩn thận nhất.
Lịch chăm sóc đồng hồ, hắn thực hiện đều tắp. Mỗi tuần có riêng một ngày, cả buổi sáng, hắn chỉ tập trung rờ nắn, ngắm nghía mỗi cái Đồng Hồ Chồng, phiên lau chùi Đồng Hồ Vợ được cử hành vầu buổi chiều cùng ngày!
Có lần, anh a lô mời hắn ra cafe Hàng Hành, hắn từ chối thẳng thừng, kêu sáng nay tao bận chăm sóc Đồng Hồ Chồng rồi, bực cả mình!
...
Hôm rồi, anh đang ngồi Hàng Hành, chợt hắn a lô, giọng hoảng hốt:
- Mầy đang đâu? Chết tao rồi! Tao rất cần mầy tư vấn đây!
Anh nghĩ, mẹ, lại chiện đồng hồ chứ quái gì mờ như cháy nhà! Mờ anh thì biết quái gì về đồng hồ mờ tư vấn?
Chưa đầy 5 phút sau, hắn mò đến. Lần nầy, hông hiểu hắn xem giờ bằng đồng hồ nầu mờ nhanh thế.
Gieo mình phịch cái xuống ghế, hắn rên rỉ:
- Chết cha tao rồi, cái đồng hồ của tao, nó chết mẹ rồi...
- Thì cứ từ từ nầu, một nâu** nóng nhế? Đồng hồ chứ bố mầy à, mờ mầy hốt hoảng thế?
- Từ từ cái gì? Đồng hồ chết, mờ mầy cứ làm như mất đôi dép? Sư bố mầy! - hắn chưởi anh.
- Thì chắc mầy lại quên lên giây...?
- Lên giây được thì nói làm chó! Lên giây được thì tao cần mầy làm chó! Bọn tao cũng đã thử hết cách rồi, chắc tèo mẹ rồi!
Bọn tao? - Ý chừng hắn bẩu 2 vợ chồng hắn?
- Thôi được dồi, cái nầu chết? Phải cái cúc cu mờ vợ mầy, mới cả tao nữa, cùng rất thích? Cái ấy cũ rích, chết là phải!
- Hông phải cái ấy! Cái quý nhất của bọn tao...
Đám đồng hồ ấy, cái nầu bọn hắn quý nhất? Hay cái Đồng Hồ Chồng? Mẹ cha thằng này, ăn nói cứ nhấm nha nhấm nhẳng, hông dõ dàng, điên cả duột!
- Là cái nầu quý nhất? Cái Đồng Hồ Chồng à? - anh đoán mò.
Cũng chẳng thèm trả lời anh, hắn nhìn sâu vầu trong mắt nhau (í nhầm, mắt anh), như cố tìm một cái cọc trước khi chìm hẳn:
- Cái đồng hồ quý nhất của tao, cái quý nhất của vợ chồng tao... nó chết thật dồi, chết thật dồi..., lúc nào cũng chỉ 6 giờ..., hông còn có thể chạy tiếp được nữa dồi..., bọn tao chết mất, mầy ơi!
...
He he,
Thì ra là cái đồng hồ sinh học của vợ chồng hắn! - Mẹ! Mê đồng hồ quá, dồi thì cái bười giề cũng kêu là đồng hồ! Cha tiên nhân bố ông bạn!
Há há há!
Ừa, anh thật, cả đống đồng hồ, chệt cái nầu hông chệt, lại nhè cái quý nhất của cả hai vợ chồng mờ chệt! - Chệt cũng đáng đời!
Ra nông nỗi nầy, còn biết tư vấn hắn cái giề?
Hay khuyên hắn ra Hồ Dùa nhảy tòm phát?
Mờ có sống thế, thì cũng như chết dồi, nhở?
____________________
*mồ đèn: tiếng Inh lít cũng kêu là mồ đèn = moden. Là gì anh biết đâu. Anh dùng tiếng Tây cho văn thêm luỵch sự và sang trọng thôi.
**nâu: cafe sữa.
- Nói tục chưởi bậy hông được hoan nghinh.
(Chiện dất tào lao đọc
cho vui, xả chét, có thể có thật mà cũng có thể chỉ là hư
cấu. Bạn đọc hông nhất thiết phải tưởng tượng suy diễn nhiều, hại thận.)
(Tiếp theo và hết.)
Đồng hồ #2 đọc ở đây.
Đồng hồ #1 đọc ở đây.
Hai cái đồng hồ này, mồ đèn* hơn cái cúc cu trên kia.
Hay ở chỗ, mỗi cái chỉ có nhõn một kim, một cái chiên chỉ giờ, cái còn lại chiên chỉ phút, tức diên.
Mờ cái chỉ giờ thì kim lại dài và to. Thế mới chướng!
Cái chỉ phút, kim bé hơn và cũng ngắn hơn.
Từ nhỏ đến giờ, anh chưa từng gặp một sự nầu lạ hơn sự nầy.
Thực là một sự lạ trần đời!
Cái chỉ giờ có kim to, dài, bạn anh đặt tên là Đồng Hồ Chồng. Cái kia, tức nhiên kêu là Đồng Hồ Vợ.
Muốn sinh hoạt gì đúng kế hoạch, phải ngó cái Đồng Hồ Chồng trước, rồi liếc sang Đồng Hồ Vợ, mới biết sự xem giờ có thành công hay hông. Mờ phải hết sức để ý, hông là nhầm giờ thành phút, phút thành giờ, là kế hoạch sinh hoạt kể như đổ bể chăm chăm!
Một lần, hẹn hò với hắn, anh đã phải chờ cả tiếng đồng hồ, mới thấy cái bản mặt hắn lò dò mò đến. Nhẽ lần ấy, hắn xem giờ bằng hai cái đống chết tiệt nầy.
Cặp đồng hồ nầy, hắn bẩu, mạch đờ ìn mãi tận xứ Ai Sờ Lè Ồn (xứ nầy, tên nghe ngồ ngộ, cứ như một câu hỏi, xa hơn xứ Dìm Bà Bù Uồi nhiều), hỏng cái nầu coi như mất luôn cái đó, hông tiền nầu có thể tậu lại được.
Hai Vợ Chồng Đồng Hồ này, hắn quý nhất, đam mê nhất, chăm sóc cũng công phu, cẩn thận nhất.
Lịch chăm sóc đồng hồ, hắn thực hiện đều tắp. Mỗi tuần có riêng một ngày, cả buổi sáng, hắn chỉ tập trung rờ nắn, ngắm nghía mỗi cái Đồng Hồ Chồng, phiên lau chùi Đồng Hồ Vợ được cử hành vầu buổi chiều cùng ngày!
Có lần, anh a lô mời hắn ra cafe Hàng Hành, hắn từ chối thẳng thừng, kêu sáng nay tao bận chăm sóc Đồng Hồ Chồng rồi, bực cả mình!
...
Hôm rồi, anh đang ngồi Hàng Hành, chợt hắn a lô, giọng hoảng hốt:
- Mầy đang đâu? Chết tao rồi! Tao rất cần mầy tư vấn đây!
Anh nghĩ, mẹ, lại chiện đồng hồ chứ quái gì mờ như cháy nhà! Mờ anh thì biết quái gì về đồng hồ mờ tư vấn?
Chưa đầy 5 phút sau, hắn mò đến. Lần nầy, hông hiểu hắn xem giờ bằng đồng hồ nầu mờ nhanh thế.
Gieo mình phịch cái xuống ghế, hắn rên rỉ:
- Chết cha tao rồi, cái đồng hồ của tao, nó chết mẹ rồi...
- Thì cứ từ từ nầu, một nâu** nóng nhế? Đồng hồ chứ bố mầy à, mờ mầy hốt hoảng thế?
- Từ từ cái gì? Đồng hồ chết, mờ mầy cứ làm như mất đôi dép? Sư bố mầy! - hắn chưởi anh.
- Thì chắc mầy lại quên lên giây...?
- Lên giây được thì nói làm chó! Lên giây được thì tao cần mầy làm chó! Bọn tao cũng đã thử hết cách rồi, chắc tèo mẹ rồi!
Bọn tao? - Ý chừng hắn bẩu 2 vợ chồng hắn?
- Thôi được dồi, cái nầu chết? Phải cái cúc cu mờ vợ mầy, mới cả tao nữa, cùng rất thích? Cái ấy cũ rích, chết là phải!
- Hông phải cái ấy! Cái quý nhất của bọn tao...
Đám đồng hồ ấy, cái nầu bọn hắn quý nhất? Hay cái Đồng Hồ Chồng? Mẹ cha thằng này, ăn nói cứ nhấm nha nhấm nhẳng, hông dõ dàng, điên cả duột!
- Là cái nầu quý nhất? Cái Đồng Hồ Chồng à? - anh đoán mò.
Cũng chẳng thèm trả lời anh, hắn nhìn sâu vầu trong mắt nhau (í nhầm, mắt anh), như cố tìm một cái cọc trước khi chìm hẳn:
- Cái đồng hồ quý nhất của tao, cái quý nhất của vợ chồng tao... nó chết thật dồi, chết thật dồi..., lúc nào cũng chỉ 6 giờ..., hông còn có thể chạy tiếp được nữa dồi..., bọn tao chết mất, mầy ơi!
...
He he,
Thì ra là cái đồng hồ sinh học của vợ chồng hắn! - Mẹ! Mê đồng hồ quá, dồi thì cái bười giề cũng kêu là đồng hồ! Cha tiên nhân bố ông bạn!
Há há há!
Ừa, anh thật, cả đống đồng hồ, chệt cái nầu hông chệt, lại nhè cái quý nhất của cả hai vợ chồng mờ chệt! - Chệt cũng đáng đời!
Ra nông nỗi nầy, còn biết tư vấn hắn cái giề?
Hay khuyên hắn ra Hồ Dùa nhảy tòm phát?
Mờ có sống thế, thì cũng như chết dồi, nhở?
____________________
*mồ đèn: tiếng Inh lít cũng kêu là mồ đèn = moden. Là gì anh biết đâu. Anh dùng tiếng Tây cho văn thêm luỵch sự và sang trọng thôi.
**nâu: cafe sữa.
Mang diệu ra đón tình địch nầu. hehe.
Đồng hồ bạn có vấn đề?!? Mỗ xắp vầu Tây Nguyên công cán, có cần mỗ mua tặng bạn 1 thang A-ma-công hông? Thấy bẩu uốn diệu nầy xong là bạn xuốt ngày hát bài "12h" ngay.
hehe
Đồng hồ mà toàn 3 giờ, không
lúc nào về 6 giờ thì có mỏi hông ta?
của anh Hói. Hôm nay lại chết cười cái Đồng hồ chồng của anh Hòi. Em đang băng
khoăng nếu mà nó hỏng theo kiểu lúc nào cũng chỉ 3h thì sao nhỉ?
Vài ngày rồi từ hồi Cẩm Hòi mời chào vào lều, mình cùng vào cùng buồn ...cười,
phầm phầm, hầm hầm, rầm rầm.
Hàng ngày mình đều vào, nhiều lần, vìu intrai dài loằng ngoằng. Cẩm Hòi đừng
buồn đừng sầu, đừng làu nhàu, lầu nhầu. Sòn sòn Ìn trài, ngày vài bài mời mình
nhòm.
nhe!